Title | : | The Happy Prince and Other Tales |
Author | : | |
Rating | : | |
ISBN | : | 0679444734 |
ISBN-10 | : | 9780679444732 |
Language | : | English |
Format Type | : | Hardcover |
Number of Pages | : | 96 |
Publication | : | First published May 1, 1888 |
Awards | : | Locus Award Best Illustrated or Art Book (2020) |
They can be read aloud to children of six, and everybody will want a copy for their own private delight when they are older. There is no age for this book - it is a brilliant and haunting treasure house for everybody.
The drawings by the famous Danish artist, Lars Bo, have been specially made for this Puffin edition.
The Happy Prince and Other Tales Reviews
-
Oscar Wilde Short Stories = Tales from Oscar Wilde = The Happy Prince and Other Tales, Oscar Wilde
The Happy Prince and Other Tales (1888, a collection of fairy tales) consisting of:
The Happy Prince,
The Selfish Giant,
The Nightingale and the Rose,
The Fisherman and His Soul,
The Devoted Friend,
The Birthday of the Infanta,
The Star-Child,
The Remarkable Rocket,
and The Young King.
تاریخ نخستین خوانش: روز چهارم ماه مارس سال 2005 میلادی
عنوان: داستانهای کوتاه اسکار وایلد؛ نویسنده: اسکار وایلد؛ مترجم: ماهرخ اشراقی؛ تهران، مشکی، 1384؛ در 154ص؛ شابک 9648765065؛ موضوع داستانهای کوتاه از نویسندگان ایرلند - سده 19م
فهرست داستانهای کوتاه اسکار وایلد: ماهیگیر جوان و روحش؛ غول خودخواه؛ شاهزاده ی خوشحال (خوشبخت)؛ بلبل و گل سرخ؛ فرزند ستاره؛
داستان گل و بلبل از شاهکارهای داستانهای کوتاه دنیاست؛ «اسکار وایلد» این داستان را با الهام از اشعار «حافظ» نوشتند: «بلبلی برگ گلی خوشرنگ در منقار داشت؛ وندر آن برگ و نوا خوش ناله های زار داشت؛ گفتمش در عین وصل این ناله و فریاد چیست؛ گفت ما را جلوه ی معشوق بر اینکار داشت» بلبل با خون دل، و نثار کردن جان شیرینش، گل سرخی برای دانشجوی عاشق، به دست میآورد، و دانشجو به آسانی گل سرخی را، که به بهای جان بلبلی به دست آمده، در خیابان میاندازد؛ دانشجو و دختر، عشق را نمیفهمند؛ عاشق خود بلبل است؛ «الن تری» هنرپیشه ی نامدار تئاتر، پس از انتشار «شاهزاده خوشبخت» در نامه ای به «اسکار وایلد» نوشتند: «اسکار عزیز داستانهایت واقعاً زیبا هستند، و من به خاطر آنها از صمیم قلب از تو سپاسگزارم؛ من از داستان «بلبل و گل سرخ» بیش از داستانهای دیگر، خوشم آمد؛ امید دارم روزی یکی از داستانهای این مجموعه را، برای آدمهای خوب بخوانم؛ شاید هم برای آدمهای بد بخوانم، تا آنها را خوب کنم»؛ پایان نقل
متن داستان: گل و بلبل
دانشجوی جوان فریاد زد: او گفت اگر برایش گل سرخ ببرم، با من میرقصد، اما در سراسر باغم گل سرخی نیست، بلبل از آشیانه اش در درخت شاه بلوط صدای او را شنید، و از لابلای برگها فرونگریست و در شگفت شد
دانشجو فریاد زد: در سرتاسر باغ من گل سرخی نیست! دریغ که خوشبختی به چه ��یزهای کوچکی وابسته است! آنچه خردمندان نوشته اند، مو به مو خوانده ام، و بر تمام رمزهای حکمت دست یافته ام – و با اینهمه تنها نیاز به یک گل سرخ، زندگیم را رو به شوربختی میبرد و چشمان زیبایش پر از اشک شد؛
دانشجوی جوان زیر لب زمزمه کرد: فردا شب، شاهزاده، مجلس رقصی دارد، و یار من در میان آن جمع است؛ اگر برایش گل سرخ ببرم – تا سپیده دم با من میرقصد؛ اگر برایش گل سرخ ببرم او را در آغوش خواهم گرفت، و او سر بر شانه ام خواهد نهاد، و دستش با دستانم گره خواهد خورد؛ اما دریغ که در باغ من گل سرخ به هم نمیرسد! پس ناگزیر تنها خواهم نشست، و او از کنارم خواهد گذشت – به من اعتنا نخواهد کرد و قلبم خواهد شکست
بلبل گفت: به راستی عاشقی پاکباز است؛ او گرفتار همان دردی ست که من به نغمه میخوانم – آنچه مایه ی شادمانی من است – رنجورش میدارد! راستی که عشق چه شگفت انگیز است
مارمولک سبز کوچکی که با دم علم کرده از کنارش میگذشت، پرسید: چرا گریه میکند؟
پروانه ای که سراسیمه در پی پرتوی از آفتاب، پر میزد، گفت: به راستی – چرا؟
گل مرواریدی با صدای نرم و نازک، در گوش همسایه اش نجوا کرد: به راستی – چرا؟
بلبل گفت: به خاطر یک گل سرخ میگرید
آنها فریاد زدند: برای یک گل سرخ؟ آه چه مسخره است! و مارمولک که از شمار عیب جویان بود، غش غش خندید
اما بلبل راز پنهان غم دانشجو را دریافت، و خاموش بر درخت شاه بلوط نشست، و به رمز و راز عشق اندیشید؛ ناگاه بالهای قهوه ای رنگش را برای پرواز بگشود، و در دل آسمان اوج گرفت؛ همچون سایه از میان بیشه بگذشت، و سایه وار پهنای باغ را بپیمود؛ در میان چمنزار درخت گل سرخ زیبائی روئیده بود، و بلبل همینکه آن را دید، راست به سویش پرکشید، و فریاد زد: یک گل سرخ به من بده من نیز برایت آواز میخوانم
اما درخت گل، سرش را بالا برد، و پاسخ داد: گلهای من سفید است، سفیدتر از برف کوهسار، اما پیش برادرم برو، که در پای ساعت قدیمی روئیده است، و شاید آنچه را که میخواهی به تو بدهد
از این رو بلبل به سوی درخت گلی که در پای ساعت آفتابی قدیمی روئیده بود، پر کشید. فریاد زد: یک گل سرخ به من بده و من شیرینترین آوازم را برایت میخوانم
اما درخت گل سرش را بالا برد، و پاسخ داد: گلهای من زرد است، به زردی گیسوان پری دریائی، که بر تخت عنبرین مینشیند؛ اما پیش برادرم برو که زیر پنجره ی دانشجو روئیده است، او شاید آنچه را که میخواهی به تو بدهد
از این رو بلبل به سوی درخت گلی که زیر پنجره دانشجو روئیده بود، پر کشید؛ فریاد زد: گل سرخی به من بده و من شیرینترین آوازم را برای تو میخوانم
اما درخت گل سرش را بالا برد، و پاسخ داد: گلهای من سرخ است، به سرخی پای کبوتران، و سرختر از خوشه های بزرگ مرجانها، که در غارهای دریا، پیوسته در پیچ و تاب هستند؛ اما زمستان نزدیک است، رگهایم از سرما فسرده، یخبندان جوانه هایم را خشکانده، و طوفان شاخه هایم بشکسته است، و امسال گل سرخی نخواهم داشت
بلبل فریاد زد: تنها یک گل سرخ میخواهم، تنها یک گل سرخ! آیا راهی وجود ندارد که بتوانم گل سرخی پیدا کنم؟
درخت پاسخ داد: تنها یک راه وجود دارد، اما چنان وحشت آور است که یارای گفتنش را ندارم
بلبل گفت: بگو، نمیترسم
درخت گفت: اگر گل سرخ میخواهی، باید آن را در مهتاب، از نغمه و نوا بسازی، و با خون دل خویش بدان رنگ دهی؛ باید سینه ات را بر خار بفشاری و برایم بخوانی؛ سراسر شب باید برایم بخوانی تا خار بر قلبت بخلد، تا خونمایه ی زندگی ات در رگهایم روان شود و خون من گردد
بلبل بانگ برداشت: مرگ بهای گزافی یرای یک شاخه گل سرخ است، و زندگی برای همه عزیز است؛ نشستن در جنگل سرسبز و خورشید را در ارابه ی طلاییش، و ماه را در ارابه ی مرواریدش نگریستن، بسیار دلنواز است؛ اما باز عشق از زندگی برتر است، و قلب پرنده در برابر قلب انسان چه وزنی دارد؟
پس بالهای قهوه ای رنگش را باز کرد، و در دل آسمان اوج گرفت؛ شتابان از فراز باغ گذشت و سایه وار در میان بیشه زار پر زد
دانشجو در همانجا که بلبل او را دیده بود و از کنارش رفته بود، روی چمنزار دراز کشیده بود، و اشک چشمانش، هنوز نخشکیده بود
بلبل بانگ زد: شاد باش، شاد باش! گل سرخ را خواهی یافت؛ آنرا در روشنائی مهتاب از نغمه و نوا میسازم، و با خون دل خود بدان رنگ میدهم، اما در برابر آن تنها خواهشی از تو دارم، و آن این است که عاشقی پاکباز باشی
دانشجو از روی چمن فرانگریست و گوش داد، اما از گفته های بلبل هیچ درنیافت
اما درخت شاه بلوط فهمید، و اندوهگین شد، زیرا به بلبل کوچک که بر شاخه هایش آشیانه ساخته بود، مهر میورزید
درخت زمزمه کرد: واپسین سرودت را برای من بخوان؛ وقتی تو بروی من سخت تنها خواهم ماند! بدینسان بلبل برای درخت شاه بلوط آواز خواند، و صدایش بسان صدای ریزش آب از تنگ نقره بود
هنگامیکه ماه در آسمان درخشیدن گرفت، بلبل به سوی درخت گل سرخ پر کشید، و نشست و سینه اش را بر خار فشرد؛ سراسر شب خواند و خواند و سینه اش بر خار بود؛ و خار هر لحظه بیشتر در سینه اش میخلید، و خونمایه هستی اش از او بیرون میتراوید؛ نخست از پیدایش عشق در دل یک پسر و دختر خواند، تا بر بلندترین شاخه درخت، گل سرخی دلفریب شکفت، هر نغمه ای که در پی نغمه ای برمیآمد، گلبرگی بر گلبرگهای دیگر می��فزود. گلبرگ نخست بیرنگ بود، همچون مه ای شناور بر فراز رودخانه، همچون پای بامدادان، بی رنگ؛ اما درخت بر بلبل بانگ زد، تا سینه اش را هرچه بیشتر بر خار بفشرد
درخت فریاد زد: بلبل کوچک! بیشتر بفشار، و گرنه پیش از آنکه گل سرخ را تمام کنی، روز درمیرسد
از این رو بلبل خود را بیشتر بر خار فشرد، و آوازش پیوسته بلندتر شد، زیرا از پیدایش اشتیاق در جان یک مرد و زن میخواند؛ بدینگونه بلبل خود را بازهم بیشتر بر خار فشرد، و خار به قلب او رسید، و دردی جانکاه بر جانش چنگ زد، و در سراسر تنش دوید؛ درد هر دم جانکاهتر میشد، و آوازش هرچه عنان گسیخته تر، زیرا از عشقی میسرود که با مرگ کامل میشود، عشقی که در گور هم نمیمیرد
صدای بلبل هر دم ناتوانتر گردید، و بالهای کوچکش لرزیدن گرفت؛ آوازش هر دم ضعیفتر شد، و ناگهان حس کرد چیزی سخت، راه گلویش را میبندد؛ آنگاه واپسین نوایش را از حنجره برآورد
ماه سپید، آن را شنید، و دمیدن سپیده را از یاد برد، و در آسمان درنگ ورزید
گل سرخ آن را شنید، و سراپایش با شوق و شادی لرزید، و گلبرگهایش را از خواب ناز برانگیخت
درخت فریاد زد: نگاه کن! نگاه کن! گل سرخ کامل شده
اما بلبل پاسخ نداد، چه، مرده در میان سبزه های بلند افتاده بود، و خاری در دل داشت
باری ظهر هنگام، دانشجو پنجره ی اتاقش را بگشود، و به بیرون نگاه کرد، و فریاد زد: آه خدایا! چه بخت بلندی، گل سرخی در اینجا شکفته است! در تمام عمرم گل سرخی به این زیبائی ندیده ام؛ چه زیباست؛ آنگاه کلاهش را بر سر نهاد، و گل سرخ به دست به خانه ی استاد رفت
دختر استاد بر آستانه ی در نشسته بود، دانشجو با صدای بلند گفت: گفتی اگر برایت گل سرخ بیاورم، با من خواهی رقصید، اینهم سرخترین گل جهان! امشب آنرا بر سینه ات، کنار قلب خود بیاویز، و هنگامی که با هم میرقصیم، به تو خواهم گفت که چقدر دوستت دارم
اما دختر رو درهم کشید، و پاسخ داد: گمان نمیکنم به لباسهایم بیاید، و از این گذشته پسر برادر پیشکار، برایم چند جواهر اصل فرستاده، و پیداست که ارزش جواهر بسیار بیش از گل است
دانشجو با خشم و برافروختگی گفت: باشد، اما به شرفم قسم که تو بسیار ناسپاسی، و گل سرخ را به خیابان افکند، و گل یکراست در میان لای و لجن افتاد، و درشکه ای از روی آن گذشت
تاریخ بهنگام رسانی 29/06/1399هجری خورشیدی؛ 25/05/1400هجری خورشیدی؛ ا. شربیانی -
The Happy Prince and Other Tales = The Happy Prince and Other Stories, Oscar Wilde
The Happy Prince and Other Tales is a collection of stories for children by Oscar Wilde first published in May 1888.
It contains five stories: "The Happy Prince", "The Nightingale and the Rose", "The Selfish Giant", "The Devoted Friend", and "The Remarkable Rocket".
The Happy Prince: In a town where a lot of poor people suffer and where there are a lot of miseries, a swallow who was left behind after his flock flew off to Egypt for the winter, meets the statue of the late "Happy Prince," who in reality has never experienced true sorrow, for he lived in a palace where sorrow was not allowed to enter.
Viewing various scenes of people suffering in poverty from his tall monument, the Happy Prince asks the swallow to take the ruby from his hilt, the sapphires from his eyes, and the golden leaf covering his body to give to the poor.
As the winter comes and the Happy Prince is stripped of all of his beauty, his lead heart breaks when the swallow dies as a result of his selfless deeds and severe cold.
The statue is then brought down from the pillar and melted in a furnace leaving behind the broken heart and the dead swallow and they are thrown in a dust heap.
These are taken up to heaven by an angel that has deemed them the two most precious things in the city. This is affirmed by God and they live forever in his city of gold and garden of paradise....
تاریخ نخستین خوانش: روز دهم ماه مارس سال 1971میلادی
عنوان: شاهزاده خوشبخت؛ نویسنده: اسکار وایلد؛ مترجم: حمید حقیقت جو؛ مشخصات نشر تهران، سازمان کتابهای پرنده آبی، 1344، در 169ص، اندازه 16س.م در 11/5س.م، موضوع افسانه های پریان از نویسندگان ایرلند - سده 19م
پنج داستان کوتاه است، و شش قطعه ی ادبی منثور، نوشته ی «اسکار وایلد»، شاعر و نویسنده ی «ایرلندی»، که برای گروه سنی نوجوانان، و جوانان ترجمه شده است، زندگینامه ی «وایلد» نیز، در ابتدای کتاب آرمیده است؛ «شاهزاده خوشبخت»، شاهزاده ای خوشبخت که زندگی اشرافی دارد در جوانی میمیرد، و روحش در مجسمه ای یاقوت نشان، که با طلا پوشانده شده، ساکن میشود؛ شاهزاده ی خوشبخت از جایگاهی که بر فراز شهر، دارد فقر و بدبختی و ناامیدی شهرش را میبیند؛ این داستان، از خودگذشتگی و قربانی شدن او، برای مردمان شهر است؛ مجسمه ی طلایی زیبای شاهزاده که بر فراز شهر ایستاده، و پرستوی عاشقی، که به خاطر علاقه به یک نی، از کوچ به سرزمین «مصر»، برای گذران زمستان، جا مانده، به سراغ مجسمه ی شاهزاده میآید؛ شاهزاده، که از بالا، فقر و فلاکت مردمان شهر را میبیند، به یاری همین پرستو؛ نخست، سه یاقوت (شمشیر و دوچشم خویش)، و سپس ورقه هایی از طلای مجسمه ی خویش را، به دست نیازمندان شهر میرساند؛ با تمام شدن طلاهای مجسمه، نخستین برف میبارد، و پرستو، که دیگر رمقی، و فرصتی برای کوچ به «مصر» ندارد، در پای مجسمه ی شاهزاده، جان میسپازد، و با اینکار ...؛ الی آخر؛
داستانهای دیگر: «ماهیگیر و روح او»، «دوست صمیمی»، «بلبل و گل سرخ»، و «غول خودخواه»، هستند؛ باقی شادمانیهای خوانش همین کتاب است؛ همراه با شادمانیهای دلگشای خوانش
تاریخ بهنگام رسانی 28/09/1399هجری خورشیدی؛ 17/07/1400هجری خورشیدی؛ ا. شربیانی -
“I like to do all the talking myself. It saves time, and prevents arguments.”
These are a lot like Andersen's tales - fairy-tale kind of prose, talking objects, often with sad elements and sad endings. Add to it, Wilde's popular witticisms. The Rose and Nightingale is one of the most beautiful stories I have read.
“I am so clever that sometimes I don't understand a single word of what I am saying.”
“Life is one fool thing after another whereas love is two fool things after each other.”
“I hate people who talk about themselves, as you do, when one wants to talk about oneself, as I do. ”
“He must have a truly romantic nature, for he weeps when there is nothing at all to weep about.”
“I like hearing myself talk. It is one of my greatest pleasures. I often have long conversations all by myself,”
“What is a sensitive person?” said the Cracker to the Roman Candle. “A person who, because he has corns himself, always treads on other people’s toes,” answered the Roman Candle in a low whisper; and the Cracker nearly exploded with laughter.” -
The popular author of The Book Thief, Markus Zusak aptly says in his introduction of this book: "There's something in these fairy tales that reminds me why any of us would want to be readers and writers in the first place, and that is that, the more amazing the stories become, the more I believe them, and the more I realize that I won't forget them." For me, these stories are truly unforgettable!
The Happy Prince : 5 stars (Amazing!)
A formerly rich and only child prince is now a regal statue. The town people look up at him and marvel at his beauty. One day, a swallow gets separated from his fellow birds going to Egypt since winter is forthcoming. While the swallow is about to sleep at the foot of the statue, a tear falls from the weeping statue and a series of "Swallow, Swallow, little Swallow" follows.
Heartbreakingly nice. Good deeds get their paybacks in the end.
The Selfish Giant : 3 stars (I liked it!)
A Giant is so selfish that he does not want children to play in his yard with a beautiful garden so Nature (the Wind, Hail, Snow) work against him. Winter stays forever in his yard even if, outside its wall, is already at the height of summer. The Giant becomes lonely (I know, winter could be depressing) so he breaks down the wall and let the children play again in his garden. What happens towards the end is a fitting story for the Holy Week as a character reveals His true identity.
The Devoted Friend : 1 star (I did not like it!)
I almost really liked this except that there is no redeeming value in the end. The good Little Hans seemed to have died in vain. He was fooled by Miller into believing that the latter was his friend and he would get his damaged wheelbarrow. I am okay with being friendly but not to the extent of sacrificing myself or going hungry just to make my friend happy. That's balderdash!
The Remarkable Rocket : 2 stars (It's okay)
The naive self-centered rocket thinks highly of himself. He is the drama king so he wets himself crying of joy thinking that he is being reserved by the palace for special occasion. So, he just stays there unlighted and eventually left and thrown out in the gutter.
We all know about these people. Sad but true. There are rockets around us.
The Nightingale and the Rose : 4 stars (I really liked it!)
I agree with Zusak: this is so sad, so brave of a nightingale to give her own life so that the daughter of the Professor would dance with the young student. But the nightingale is just too naive with the ways of the heart for the girl does not reciprocate the student's love. The nightingale ends up on the gutter: unappreciated and dead. Sad, Zusak but no redeeming value. Wasted heroism.
The Young King : 3 stars (I liked it!)
An illegitimate shepherd's son ends up as the only heir of a dead king. Not used to riches, he is very excited about living in the palace and wearing his robe. One night, he dreams of the poor people who work hard to come up with the gems that are to be put on his robe as decors. On the coronation day, he refuses to wear the robe so he is disowned by the nobilities. The Christlike coronation and references to Jesus should rank this tale higher than the rest of fairy tales.
The Birthday of the Infanta : 2 stars (It's okay.)
A hunchback dwarf is given as a gift to princess Infanta only to end up neglected in the end. Reminded me of The Velveteen Rabbit who thought that his master loved him. Sad but just like the Devoted Friend story there is no redeeming value. The princess says in the end "For the future, let those who come to play with me have no hearts."
The Star-Child : 4 stars (I really liked it!)
Reminds us, once again, that what goes around, comes around. That beauty is just skin-deep. What is more important is what's in our hearts. The star-child is found in the forest by two woodcutters. The first one says that they leave the poor child on the snow because, poor as they are, they don't enough food for their families to survive the winter. The other one says no and takes pity to the child. The child grows up to be a handsome man but heartless to the extent of disowning his own mother who disguises as a beggar.
The Fisherman and his Soul : 5 stars (It's amazing!)
A young man is in love with a mermaid who says that they cannot live together under the sea if the young man will not leave his soul. So, the young man asks the witch to separate himself from his soul. The soul is afraid and asks for the fisherman's heart. The fisherman cannot give his heart away since he needs it to love the mermaid.
I don't know what happened to me. This is my first time to read this story so probably that made a greater impact to me than the Happy Prince (first story). This story reminds me of Murakami's Hardboiled Wonderland and the End of the World where the man and his shadow are separated. Like the other stories, this is still a sad one. But Wilde's storytelling is truly remarkable that you feel with the characters even how implausible, this being a fairy tale, the plot is.
This is my second book (first was De Profundis) by Oscar Wilde and I have only one word for him: genius. -
The Happy Prince and Other Tales = The Happy Prince and Other Stories, Oscar Wilde
The Happy Prince and Other Tales (also called "The Happy Prince and Other Stories") is a collection of stories for children by Oscar Wilde first published in May 1888. It contains five stories: "The Happy Prince", "The Nightingale and the Rose", "The Selfish Giant", "The Devoted Friend", and "The Remarkable Rocket".
The Happy Prince: In a town where a lot of poor people suffer and where there are a lot of miseries, a swallow who was left behind after his flock flew off to Egypt for the winter, meets the statue of the late "Happy Prince," who in reality has never experienced true sorrow, for he lived in a palace where sorrow was not allowed to enter. Viewing various scenes of people suffering in poverty from his tall monument, the Happy Prince asks the swallow to take the ruby from his hilt, the sapphires from his eyes, and the golden leaf covering his body to give to the poor. As the winter comes and the Happy Prince is stripped of all of his beauty, his lead heart breaks when the swallow dies as a result of his selfless deeds and severe cold. The statue is then brought down from the pillar and melted in a furnace leaving behind the broken heart and the dead swallow and they are thrown in a dust heap. These are taken up to heaven by an angel that has deemed them the two most precious things in the city. This is affirmed by God and they live forever in his city of gold and garden of paradise....
تاریخ نخستین خوانش: روز یازدهم ماه مارس سال 1972 میلادی
عنوان: شاهزاده خوشبخت؛ نویسنده: اسکار وایلد؛ مترجم: حمید حقیقت جو؛ مشخصات نشر: تهران، سازمان کتابهای پرنده آبی، 1344، در 169 ص، اندازه 16 در 11/5 س.م، موضوع: افسانه های پریان از نویسندگان انگلیسی - سده 19 م
پنج داستان کوتاه، و شش قطعه ی ادبی منثور، نوشته اسکار وایلد، شاعر و نویسنده ی ایرلندی، که برای گروه سنی نوجوانان، و جوانان ترجمه شده، زندگینامه ی وایلد نیز، در ابتدای کتاب آمده است. «شاهزاده خوشبخت»، یکی از قصه های کتاب، درباره ی مجسمه ی طلایی زیبای شاهزاده ای ست، که بر فراز شهر ایستاده، پرستوی عاشقی که به خاطر علاقه به یک نی، از کوچ به سرزمین مصر، برای گذران زمستان، جا مانده، به سراغ مجسمه ی شاهزاده میآید. شاهزاده که از بالا، فقر و فلاکت مردمان شهر را میبیند، به یاری پرستو؛ نخست، سه یاقوت (شمشیر و دوچشم خویش)، و سپس ورقه هایی از طلای مجسمه ی خویش را، به دست نیازمندان شهر میرساند. با تمام شدن طلاهای مجسمه، نخستین برف میبارد، و پرستو که دیگر رمقی و فرصتی برای کوچ به مصر ندارد، در پای مجسمه شاهزاده، جان میبازد، و با این کار ... الی آخر، داستانهای دیگر: ماهیگیر و روح او، دوست صمیمی، بلبل و گل سرخ، و غول خودخواه، هستند. باقی شادمانیهای خوانش همین کتاب. ا. شربیانی -
Note to self: never ever try to read/finish this book on a train or anywhere in public!
To think that the author who kept the stiff Victorians in stitches with his plays could write such heart-wrenching stuff....
Ahhhh, don't talk to me today, I am totally undone. -
A Beautiful Collection for All Ages
Each little story is a beautifully told allegory touching to the heart. You will never be too old or too young to appreciate the marvellous moral in each story.
The stories in this collection are:
The Happy Prince,
The Nightingale and the Rose,
The Selfish Giant,
The Devoted Friend, and
The Remarkable Rocket.
Many of my favourite epigrams come from this collection. Here are a few gems (of many):
"Surely Love is a wonderful thing. It is more precious than emeralds, and dearer than fine opals. Pearls and pomegranates cannot buy it, nor is it set forth in the marketplace. It may not be purchased of the merchants, nor can it be weighed out in the balance for gold."
"Everyone quoted it, it was full of so many words that they could not understand."
"I like hearing myself talk. It is one of my greatest pleasures. I often have long conversations all by myself, and I am so clever that I sometimes don't understand a single word of what I am saying."
Wilde shows his softer side, yet retaining his ironic humour, exploring themes such as compassion, friendship, altruism, selfishness, love, self-awareness, and kindness. The fairy tales are simple yet engaging, with some very likeable characters, and also some very detestable characters we can all relate to.
The characters, often animals or inanimate objects feel so real and natural with clear personalities exactly like people in society. We have probably met a real-life version of the boastful, pretentious, and arrogant Remarkable Rocket (the type of person I want to punch in the face!); and of the very kind and innocent little Hans. This is true for the minor characters as well as the major ones: such as the yes-men Town Councillors, the ignorant Water-rat, and the extremely materialistic girl.
It is this realness of the characters which really captivated me. Wilde's subtle yet cynical satire of society is still perfectly relevant today. With such short stories, it is a wonder how Wilde managed to integrate such accurate and distinguished characters.
The short stories evoke great emotion too. I felt happy, sad, annoyed and disappointed at times, sharing the characters' experiences. The stories may not leave you with a happy feeling, but that is precisely why they make such good reading: a story that can make you feel very sad or very annoyed is a good story, since it evokes a strong emotional response. These tales certainly do that.
Precious few writers can do this, let alone in simple fairy tales. For me, no one writes as charismatically as Oscar Wilde. He makes great writing look so simple and easy. This work is elegantly written with fine little details and plenty to be admired again and again. My personal favourite in this collection is
The Happy Prince, although it was extremely difficult to choose amongst these lovely little stories.
If you do yourself one favour today, have a read of one these fairy tales. They are such a joy to read.If you love these stories as much as I do we can be best friends.I cannot recommend this book highly enough! -
Sad stories, beautifully written.
-
When you truly live your life, you have to learn to accept and maybe expect the rare and unexpected surprises that might be in store for you. These unanticipated wonders often bring about a lot of joy in our lives and sometimes also have the capacity of teaching us a gentle yet important lesson. My surprise for the day was this small little book, a set of short stories written by Oscar Wilde and believe me I was simply floored by the simplicity as well as the complexity there was in these tales.
Being bored with all my current reads and totally tired after a hard morning at house cleaning, I decided to simply peruse my Kindle for some nice book or story to read. Mind you, I wasn’t in the mood for anything serious. Having just reviewed Wilde’s Dorian Gray, I decided to check his complete collection for some more such interesting tales and stumbled upon this book of short stories, which captivated me like no other book or tale and I was smiling and back into reading again. A little later when I saw that my enthusiasm to share my updates in GR was strong (and they usually are when I read something nice), I found that a dear friend of mine, someone who has become quite close to me in a very short time, had recommended this book, albeit indirectly. So I was doubly excited and resumed my reading.
That Wilde is a fantastic writer is a well known fact but that he could write something for children, a tale which would be suited for all ages, is something that surprised me and obviously delighted me. This short collection has about 5 tales in it and each of them were delightful and with a moral to boot. What makes this anthology special is the fact that it is not in a preaching format but there is a slight tongue in cheek manner, which brought a delectable flavor; something that most moralistic tales don’t have these days, especially the adult ones.
Each tale in this compilation was different but there was a strong lesson that could be seen in all. This was the lesson of love and friendship, how it differs in every scenario and what exactly is true love or devoted friendship. The lessons taught in these stories were of good and bad, bad might not be necessarily evil but more of the selfish kind, it talked of selflessness and how true love redeems everything in the end. All the stories were well written and I loved them all but if I had to pinpoint a single story that moved me the most, it was The Nightingale and the Rose, a truly remarkable tale, something that gives you the sky in terms of learning without taking away a bit of your enjoyment.
This book is highly recommended for everyone.
PS - Fatty, you are the best! :D -
After having read Oscar Wilde's "The Portrait of Dorian Gray" (1890) and I was looking forward to reading his children stories in "The Happy Prince and Other Tales" (1888). So I then put them on my list to read this year and having just finished these stories, I wanted to comment on both these books before I talk of the short stories.
If you heard or read "The Portrait of Dorian Gray", you would know how dark a book it is and seeing the movie long before reading the book which is a picnic compared to the book's darkness, IMO; I was quite impressed by reading these children stories which are on the opposite side of the spectrum, quite bright. You say, well they are children's stories written in the late 1800's, so it would be that way. Well what impressed me was that even many of these stories are quite sad, the moral is there in all its glory. I knew Oscar Wilde was a great writer having read his novel but having not read anything else yet, though on my "to read" list, but I see his wide range of ability as a writer is quite wonderful. I had no idea about his religious convictions but they shine through in these stories, two of them bring heaven and the Christ child into the story. One of my most favorite subject to come across in a story is the morality and religious precepts, that make the reader feel an uplifting feeling, even when things don't always work out. Wilde's stories had this all down with the sadness and showing us humans to live our lives in a positive light. If you have no religious beliefs, these stories are still wonderfully wholesome to read. Sometimes after reading a book, your whole feeling towards an author changes and Wilde made me love his works even more than before.
One more thing I will touch on because it was brought up in the Delphi collection of his works which seeing it I had to comment here.
"Later critics have identified an underlying homosexual relationship between the two protagonists, while others argue that these are simply tales told by Wilde for his own children."
I saw nothing of this in the least and what I saw was friendship. I noticed before in reading some commentaries of classic works were the "modern view" is projected to mean something, that the author did not intend. Unless, evidence in memoirs tell of certain ideas, I don't look for what is not there. Is modern society, so bitter to think that true friendship, wanting to die for another, has to have a romantic element. Can't people love people for friendship sake alone? IMO, so I leave it there for you to read and decide yourself.
The stories;
1) The Happy Prince- a sparrow helps his friend who sees misery from where he stands help alleviate some grief, he witnesses.
2) The Nightingale and the Rose- the nightingale gives everything for love. (My favorite)
3) The Selfish Giant- a giant comes back home to see his garden invaded.
4) The Devoted Friend- a Miller thinks his friendship is just wonderful. (This and the next story deal with self centeredness)
5) The Remarkable Rocket- the rocket thinks he is just wonderful and looks down on everything else.
These stories are great for children and adults too, we all need a refresher course on being good human beings. 💕💕🌼💖😊
Adding September 11, 2018 -The radio version from Columbia workshop of The Happy Prince - 12/26/1936
https://www.oldtimeradiodownloads.com...
Some changes but basically Oscar Wilde's story.😊 -
I have found that any author I was forced to read in my ancient school days tends to be ignored these days when I can choose my own reading. Oscar Wilde certainly fits that statement. I remember having to dissect The Picture Of Dorian Gray for some class or other, and the only other work of his I have read since then was The Importance Of Being Earnest. I enjoyed that, but it did not inspire me to discover any more about or by Wilde.
But a few days ago I noticed a review by fellow GR group member Rick, discussing a graphic novel edition of two of Oscar Wilde's short stories. That review sent me to Gutenberg to see what I could see. I wanted especially to read the story The Remarkable Rocket. And that is how I found this book, which has five short fables and some elegant illustrations by Charles Robinson.
The stories included here are The Happy Prince, The Nightingale And The Rose, The Selfish Giant, The Devoted Friend, and The Remarkable Rocket. I was completely charmed by them all. Written in a deceptively simple style that begs for being read aloud, each story is a gold nugget wrapped in layers of silver-tongued wit that any thinking adult will appreciate. Life lessons are there waiting to be unwrapped: the importance of Love, the true value of being unselfish, the power of friendship.
I had no idea that Oscar Wilde wrote such stories. I want to read more of them, and get to know the man and his work better. Thank you, Rick!
Here is a link to the Gutenberg book I read
https://www.goodreads.com/review/show...
And here is Rick's review of the book he read; the review that piqued my curiosity more than any school teacher ever could.
https://www.goodreads.com/review/show... -
Oscar Wilde does fairy tales--a kind of strange mixture.
The title story, The Happy Prince, and its successor, The Nightingale and the Rose, are a bit sorrowful and bleak. I dare say the main takeaway might be that love brings death and is much unappreciated. The Selfish Giant is an almost religious tale in which an act of kindness is rewarded...the sort of tale in which the main character does not realize who he is aiding but proves his worth by his unselfish act.
The fourth story was my favorite. The Devoted Friend is a story of exploitation in the name of friendship and hypocrisy. I could imagine Wilde basing it on his on personal experience.
The final story seemed to be a study in pomposity, another subject Wilde knew a bit about.
His signature wit surfaced from time to time.
After the seven years were over he had said all that he had to say, for his conversation was limited.
And
’What is a sensitive person?’ said the Cracker to the Roman Candle. ‘A person who, because he has corns himself, always treads on other people’s toes,’ answered the Roman Candle in a low whisper…
The stories are cynical, with Wilde poking fun at himself, society, and possibly Aesop’s Fables. I doubt he would have enjoyed his current reputation if this had been all he had written, but as an addition to his works, they are interesting enough. -
This is a collection of five short stories, that are fairy-tale-like moral fables, not only for children, but drenched in subtle hints aimed at the older readers.
When questioned about the maturity of the language in his stories, Wilde ridiculed the idea that "extremely limited vocabulary at the disposal of the British child" should be "the standard by which the prose of an artist is to be judged".
These tales are dark and colorful at the same time, and deal mostly with selfishness, compassion, egotism, Christianity, goodwill and love. -
Primer antología de cuentos publicada por Oscar Wilde en 1888 y cuenta con los siguientes títulos:
«El príncipe feliz»
«El ruiseñor y la rosa»
«El gigante egoísta»
«El amigo fiel»
«El famoso cohete»
Creo que se los puede catalogar como cuentos de hadas. Los finales son trágicos e intentan inducir a la reflexión sobre muchos tópicos. El principe feliz fue sin duda mi favorito y el que menos me gustó fue El famoso cohete.
En fin, se lee en un ratito y se disfruta bastante. -
El Principe Feliz, el mejor. Me encantó ese cuento: es tan desgarrador, hermoso, con una moraleja preciosa. El Ruiseñor y la Rosa y El Joven Rey son excelentes, también.
Con frecuencia converso conmigo mismo, y digo cosas tan inteligentes, que a veces no entiendo ni una palabra de lo que digo.
Amo los trabajos de Oscar Wilde; su prosa explota en lírica. -
This book is real gem. A collection of five short stories.Each story beautifully woven around a moral. The stories are simple but evoke strong emotions. Every story may make you happy or make you sad (mostly) but each one will surely touch your heart.Oscar Wilde is a true genius. Highly Recommended !!!
-
The perfect Christmas read I say!
And also get ready for some self reflection when you read each of these stories.
“So he returned to his room and pulled out a great dusty book, and began to read.”
The writing is so beautiful and soothing. Every story reads like a beautiful memorable song singing everyone’s deepest thoughts and feelings.
“Love is all very well in its way, but friendship is much higher. Indeed, I know of nothing in the world that is either nobler or rarer than a devoted friendship.”
I find this collection so good. However, I want the edition with all the short stories by the author. The writing brings some bitter truths in each story.
“BAD and GRAND sound very much the same, indeed they often are the same.”
*The Happy Prince 5 🌟
*The Nightingale and the Rose 5 🌟
*The Selfish Giant 5 🌟
*The Devoted Friend 4🌟
*The Remarkable Rocket 5 🌟
*The Star Child 4🌟
*The Canterville Ghost 5 🌟
👉More lines that got me:
“Arguments are extremely vulgar, for everybody in good society holds exactly the same opinions.”
“I like hearing myself talk. It is one of my greatest pleasures. I often have long conversations all by myself, and I am so clever that sometimes I don’t understand a single word I am saying.”
“You will see fearful shapes in darkness, and wicked voices will whisper in your ear, but they will not harm you, for against the purity of a little child the powers of Hell cannot prevail.” -
Viết truyện cổ tích mà có thể đến tầm thế này, Oscar Wilde thật đúng là "không phải dạng vừa đâu" 🙈
Bằng một lối văn chương lóng lánh đến dị kỳ mà siêu thực, chỉ vỏn vẹn với 9 câu chuyện, Oscar Wilde đã đưa mình phiêu lưu, tưởng chừng như tận cùng, miền đất kỳ ảo với biết bao ý tưởng lạ lùng, cách triển khai thần thánh và khả năng phô diễn ẩn ý đạt đến mức thượng thừa.
(Có chút mếch lòng nhẹ và mất tập trung không nhẹ với phong cách hành văn dài dòng phức tạp có phần trúc trắc đó.)
- "Hoàng tử hạnh phúc", "Tên khổng lồ ích kỷ", "Cậu bé ngôi sao" cho ta thấy được hạnh phúc đích thực của tình yêu thương và việc sống cho đi.
- "Họa mi và hồng nhung", "Người đánh cá và linh hồn" ca ngợi sự tuyệt bích của tình yêu đôi lứa, tình yêu là điều mà không thứ gì sánh được, và cái chết ẩn giấu sự tôn vinh và phụng hiến tuyệt đối cho yêu.
- "Người bạn tận tụy" đá đểu những kẻ ích kỷ, đạo đức giả, nhân danh tình bạn trục lợi.
- "Quả pháo sáng phi thường" lại có phần móc mỉa những kẻ tự hư huyễn về giá trị bản thân.
- "Giấc mơ của một nhà vua trẻ", "Sinh nhật của công chúa Tây Ban Nha" phô bày vẻ chói loá xa hoa của đời sống thượng lưu, đồng thời phản chiếu ngay mặt trái xót xa của nó (nghèo đói, bệnh tật, đau khổ...).
Hai giá trị nổi cộm nhất mình thấy trong các câu chuyện là Sự phù phiếm của Cái Đẹp và Giá trị vô biên của tình Yêu Thương và sự Cho Đi.
Tác phẩm này "sâu sắc phi thường", dù là về văn chương, tình tiết, hay ý nghĩa.
Đã từng đọc nhiều truyện cổ tích thần thoại rồi, từ Đông sang Tây, mà mình chưa thấy bộ truyện cổ tích nào hay đến thế.
5* ngay và luôn! -
Oscar Wilde è uno dei miei autori classici preferiti e avevo già letto alcune di queste fiabe in altre raccolte.
Altre non le avevo mai lette ma il tono fatalistico che le permea è lo stesso che già conoscevo bene.
Dalla fine che fanno la statua del principe e il rondone, a quella dell’usignolo, o del piccolo Anselmo e fino al comportamento del topo di campagna nella fiaba del razzo, si potrebbe pensare che il punto di vista sia pessimistico e veda tutto nero.
Secondo me non è esattamente così.
Sicuramente la tristezza permea questi racconti lasciando un senso di fatale ineluttabilità.
Ma quel che stona e che fa aprire uno spiraglio e pensare che l’interpretazione possa essere diversa, è la fiaba del gigante, che ha tutt’altro tenore.
La mia ipotesi è che la morale sia completamente diversa perché il protagonista di cui narra non è un essere umano ma una creatura fantastica, un gigante.
L’impressione che mi hanno lasciato gli scritti di questo autore finora è stato quello di una visione profondamente negativa della natura dell’uomo e di una tragicità che la accompagna, per cui i più buoni, in questo senso i più fragili, siano indifesi e finiscano per soccombere alla malvagità degli altri.
Credo che questa convinzione possa trovare radice nelle esperienze terribili vissute da Wilde durante la propria esistenza, e in effetti come dargli torto?
Io stessa, non vivendole ma trovandomi a leggerle solo, non ho potuto non provare una estrema rabbia per le ingiustizie subite, pur sapendo come fosse qualcosa di comune purtroppo all’epoca.
E, nonostante per mia natura io non perda mai la speranza e continui a credere nei sogni e nella magia in fondo, guardando alla realtà non posso che dargli ragione per tale sfiducia nei confronti dell’essere umano e della sua natura. -
B.R.A.CE. 2021 ΠΡΟΣΟΧΗ! Είναι επικίνδυνο να διαβάζεις παραμύθια με ηθικό δίδαγμα, υπάρχει πιθανότητα να σκεφτείς κι ακόμα χειρότερα να γίνεις έστω και λίγο καλύτερος άνθρωπος. -
5 sao
Cuốn này gồm 5 câu chuyện, trong đó có 2 truyện chỉ ở mức bình thường thôi nhưng mình vẫn đánh giá 5 sao vì những truyện còn lại phải gọi là quá hay, quá xuất sắc.
Hơi khác với tập truyện cổ tích trước đó mình đọc của Oscar Wilde là Ngôi nhà thạch lựu, với không khí u tối hướng về đối tượng là người lớn, thì những truyện trong đây rõ là dành cho thiếu nhi, với nội dung chủ yếu ca ngợi tình yêu, răn dạy cách làm người. Nhưng nếu chỉ như vậy thì sẽ không có gì đặc biệt, trong lúc đọc mình mới nhận ra những thứ đẹp đẽ, trân trọng đó được Oscar Wilde đặt giữa một bụi gai nhọn, mà ta chỉ có thể cảm nhận được, thấu hiểu được sau khi đã chịu đau đớn, rướm máu ít nhiều. Vẫn gợi cho mình sự liên tưởng tới truyện cổ Andersen, những câu chuyện của Oscar Wilde sẽ khiến bạn dễ dàng rút ra cho bọn trẻ một bài học nào đấy sau khi đọc, nhưng rồi lại làm khó chính mình khi phải tìm cách trả lời những câu hỏi của chúng như: tại sao Nàng tiên cá không cưới hoàng tử, tại sao cô bé bán diêm lại chết?
Truyện đầu tiên, Hoàng tử hạnh phúc, có lẽ đã quá quen thuộc với nhiều người rồi, nhưng khi đọc câu chuyện gốc này ta sẽ nhận ra được rõ ràng hơn thông điệp Oscar Wilde gửi gắm trong đó: về tình yêu, về cái đẹp. Bên cạnh Hoàng tử hạnh phúc, mình nhận ra một nhân vật khác quan trọng không kém mà trước giờ đọc các phiên bản khác ít khai thác, đó là chú chim én. Từ sự làm quen ban đầu, cũng như bao người khác, có ấn tượng với Hoàng tử bởi vẻ ngoài, sau khi cảm nhận được tấm lòng của Hoàng tử, chim én từ từ thay đổi cách nhìn của mình với cậu và quyết định bên cạnh cậu cho đến những phút cuối cùng. Những diễn biến trong suy nghĩ và hành động của chim én khiến cho ta thật sự thấm thía được tình yêu là như thế nào, được chứng kiến đâu mới là thứ thật sự đẹp đẽ, quý giá nhất trên thế gian này.
Chim sơn ca và bông hồng đỏ cũng là một câu chuyện ca ngợi cái đẹp của tình yêu, cái đẹp rực rỡ khiến chú sơn ca tôn sùng và sẵn sàng hy sinh vì nó. Oscar Wilde có thể viết nên những điều tuyệt diệu như thế về tình yêu, nhưng cũng chính ông là người có thể nhẫn tâm vùi dập nó theo cách đau xót nhất, ê chề nhất. Đọc xong câu chuyện làm gợi lên trong mình nhiều cảm xúc, và mình nhận ra rằng tình yêu vốn dĩ luôn đẹp đẽ như thế, luôn xứng đáng được tôn sùng, được hy sinh như thế, chỉ có con người tầm thường là không xứng đáng với tình yêu đó thôi.
Truyện Người bạn tận tình là một câu chuyện ngụ ngôn hết sức thâm thúy và sâu cay, khéo léo dạy một bài học về "tình bạn" đầy thấm thía mà không cần đưa ra một lời bình luận nào cả. Không như những câu chuyện cho trẻ con cũ rích khác khi bàn đến chủ đề này, Oscar Wilde có thể đặt vấn đề ở một góc độ khác biệt, phải nói là rất khó diễn đạt mà đồng thời cũng không hề phá hỏng đi những thứ tốt đẹp được khuyên dạy trước giờ.
Đó là về mặt nội dung, còn về hình thức thì bản của Nhã Nam làm có kèm rất nhiều hình minh họa, nhiều đến mức mình cảm thấy hơi bị "thừa mứa". Thật sự minh họa của sách rất đẹp nhưng việc phóng to khung hình ra để chiếm một phần lớn trang giấy đã khiến nhiều hình bị nhòe, vỡ nét, nhìn không được chuyên nghiệp cho lắm. Một số hình lại không mấy cần thiết khi chỉ minh họa cho một ý rất nhỏ của câu chuyện. Và các trang ảnh màu được sử dụng khá hào phóng cũng có vấn đề tương tự. Đây cũng chỉ là những lỗi nhỏ, lúc đọc mình cũng không khó chịu cho lắm, nhưng nếu được chú ý một chút sẽ làm cho cuốn sách hoàn hảo hơn.
Nói chung thì đây là một cuốn truyện mang tính ngụ ngôn kể về tình bạn, tình yêu. Nhưng khi một câu chuyện được kể bởi Oscar Wilde thì bạn hãy nhớ chuẩn bị tinh thần trước khi đọc truyện. -
“Life is one fool thing after another whereas love is two fool things after each other.”
4.5*
This was one of my favorite books that I have read as a child, and I have to say that, after re-reading it, I ended up loving it even more.
The Happy Prince - 5*
The Nightingale and the Rose - 5*
The Selfish Giant - 5*
The Devoted Friend - 4*
The Remarkable Rocket - 3* -
Dạo này mình hay bốc phét, chs :-< trước kia chỉ tào lao, nói nhảm thôi, giờ còn cả bốc phét. Nhưng còn tệ hơn (với bản thân) là mình bốc phét chẳng để hướng tới gì cả, chẳng nhằm mục đích gì cả :-< Nghe giống như D'Ardelo đang khỏe như trâu mộng nhưng bốc phét rằng mình bị ung thư, cũng chẳng vì cái gì.
Nhưng ít ra, trong lời bốc phét ung thư, hắn còn tìm thấy sự khoái cảm của 1 kẻ thích tự ngắm mình..
Thế nên tốt nhất trong giai đoạn này ko nên nói gì hết kẻo tất cả các nơ ron nhảm nhí lại bắt đầu bật chế độ bốc phét, what the địa ngục, bốc phét cảm nhận :<
p/s: nhưng nói chung mình ko ấn tượng gì về cuốn này lắm, hệt như từ bé tới giờ mình chả thích mọi thể loại ngụ ngôn, cổ tích từ Ta đến Tây. Tuy thế mình vẫn nghĩ sau này sẽ cho con mình đọc cuốn này, mặc dù c��c câu chuyện có hơi sầu với bọn trẻ con. Đếch sao, bố tin rằng nhiều khi con cũng nên buồn, vì vui quá cũng chẳng có gì vui, ngoài ra đấy còn là cách để đỡ bị sốc phản vệ trước sự khốn nạn của thế giới loài người :(
Theo mô típ truyền thống (và mình là 1 con người truyền thống) phải lấy vợ thì mới đẻ được con. Với chủ trương ko nên lấy vợ - vì phụ nữ là 1 giống loài cực kỳ phức tạp - thì how to bằng cách nào để có thể đẻ được con. Liệu vài năm nữa khoa học có thể phát triển để đờn ông có thể tự đẻ và trở thành ông bố đơn thân :~| -
"No voy a dejar de hablar sólo porque no me escuche. Me gusta oírme hablar. Es uno de mis mayores placeres. Sostengo a menudo largas conversaciones conmigo mismo, y soy tan profundo, que a veces no comprendo ni una palabra de lo que digo."
Me gusta el tono sarcástico de Wilde pero la mayoría de sus historias todavía no me llegan a atrapar del todo. Hay algo con este autor y la muerte, definitivamente parece disfrutarlo. Bueno, al fin y al cabo no hay nada más definitivo que eso para cerrar una historia.
- "El príncipe feliz": Oh, qué tierno. 3/5
- "El ruiseñor y la rosa": Muchacho ingenuo y...¡zorra superficial! 2/5
- "El gigante egoísta": Nunca es tarde. 4/5
- "El amigo fiel": Viejo hipócrita. 2/5
- "El famoso cohete": Tremendo ego, eh. Conozco algunos. 2/5 -
This collection was so cute! Consisting of Oscar Wilde’s five short children’s stories, aka his fairytales. Every story features anthropomorphised animals, plants and/or rockets, but more importantly every story also has a strong and clear moral (they also all have at least one character die? I guess you gotta learn at some point).
The Happy Prince - 5 Stars ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
The Nightingale and the Rose - 5 Stars ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
The Selfish Giant - 4 Stars ⭐️⭐️⭐️⭐️ (wasn’t totally onboard with that weird Jesus metaphor thing)
The Devoted Friend - 5 Stars ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️
The Remarkable Rocket - 5 Stars ⭐️⭐️⭐️⭐️⭐️ -
Không cần nhiều thứ để viết được truyện hay. Nhưng vài người thường phức tạp hóa chuyện viết văn một cách không cần thiết. Đương nhiên, Oscar Wilde nằm ngoài số đó.
Đôi nét gợi nhớ những truyện của La Fontaine hay Andersen, cái duyên của những câu truyện trong Hoàng Tử Hạnh Phúc tuy cũng nằm ở sự châm biếm nhưng lại có chút xa cách, cô lập.
Và điểm hay nữa trong lối viết của Oscar chính là việc chỉ cần qua vài câu hội thoại, ông có thể lột tả tính cách của cả một con người. -
Actual rating: 4 stars
The Happy Prince: 5 stars
The Nightingale and the Rose: 5 stars
The Selfish Giant: 4,5 stars
The Devoted Friend: 3 stars
The Remarkable Rocket: 2,5 stars -
ให้ตายเถอะจอห์น ผมชอบทุกเรื่องในเล่มนี้เลย ใครสักคนบอกให้อ่านออสการ์ไวลด์ในฤดูหนาว หากแม้ในฤดูร้อนอย่างคุณ ผมยังมองเห็นดวงดาวและต้นกุหลาบงอกงามบนนั้น
-
Ιστορίες που όλοι λίγο-πολύ έχουμε ακούσει... μα που προσωπικά δεν είχα διαβάσει μέχρι τώρα. Όχι, η ανάρτηση αυτή δεν είναι κριτική. Δε θα τολμούσε να είναι κριτική. Ποιος άλλωστε θα μπορούσε να κάνει κριτική στο έργο του Όσκαρ Ουάιλντ;... Γράφω τη συγκεκριμένη ανάρτηση γιατί θέλω να εκφράσω τα ειλικρινή μου αισθήματα απέναντι σε αυτό το βιβλίο.
Τις τρεις από τις πέντε ιστορίες τις είχα ακούσει, όπως αναφέρω και πιο πάνω, συγκεκριμένα ήξερα τον Ευτυχισμένο Πρίγκιπα, τον Εγωιστή Γίγαντα και τον Αφοσιωμένο Φίλο. Όμως τις διάβαζα όλες για πρώτη φορά. Ηχηρό μήνυμα σε όλες είναι η αληθινή και ανιδιοτελής αγάπη, η δύναμη της φιλίας, η ανθρωπιά, η χαρά του να μοιράζεσαι... Μικρές ιστορίες σε μήκος, μα τεράστιες σε ηθικά διδάγματα. Στο τέλος κάθε ανάρτησης κατέληγα να μην μπορώ να σταματήσω τα δάκρυά μου, καθώς συνηθίζω να μη διαβάζω με τα μάτια μου μόνο, αλλά με την καρδιά.
Αν κάθε άνθρωπος αξίζει να μάθει να διαβάζει, είναι -θεωρώ τελικά- για να διαβάσει κάποτε αυτό το βιβλίο...
Δείτε κι
εδώ.