File No. 113 (Monsieur Lecoq #3) by Émile Gaboriau


File No. 113 (Monsieur Lecoq #3)
Title : File No. 113 (Monsieur Lecoq #3)
Author :
Rating :
ISBN : 0980217555
ISBN-10 : 9780980217551
Format Type : Paperback
Number of Pages : 396
Publication : First published January 1, 1867

Emile Gaboriau is frequently credited with being the creator of the modern detective story. He drew on the 40 years of slow evolution of the crime story, following Edgar Allen Poe in the United States, and writers such as Paul Feval, Eugene Sue, Alexandre Dumas the elder, and Honore de Balzac in France, writing popular literature for the masses. Violence, lies, adultery, duplicity, murder, including fratricide and attempted parricide, falsely exchanged or abandoned sons and stolen birthrights, and ever more sins and villainies, find a place in Gaboriau's novels, as they do in many contemporary detective stories, television series and often even in real life. File No. 113 is no exception. On the surface, the crime seems simple. A bank's secure safe is robbed. One of the two men who holds the key must be guilty. One key-holder is the bank's owner who lives above the bank with his family, the other is the bank's trusted manager-a man like a son to the owner. What if neither is guilty? How did this safe, with every security measure known and employed at the time, get robbed? Leave it to Monsieur Lecoq of the Surete, a policeman of many disguises and much guile to uncover the devastating truth of deceit, betrayal, lies, murder and sordid family histories that lead to the crime."


File No. 113 (Monsieur Lecoq #3) Reviews


  • Kusaimamekirai

    I quite liked this tangled, romantic, Dumas-esque mystery from mid 19th century France. Very much driven by emotions rather than action, it can be a bit too slow burning at times. And yet it's also easy to see why Gaboreau is viewed as one of the early pioneers of the detective novel. Revenge, deduction, romance, and other staples of mysteries over the last 150+ years are all laid out here. While the plot at times was a bit too laborious and clever for its own good, it's still a fun way to spend a couple of hours and escape into the sights, sounds, and scoundrels of 19th century France. If that isn't what reading is all about, I don't know what is.

  • Hung Nguyen

    Một tác phẩm trinh thám cổ điển điển hình. Tác phẩm cũng không tập trung nhiều vào quá trình điều tra suy luận của M. Lecoq mà thiên về kể lại diễn biến sự việc nhiều hơn. Đoạn đầu và đoạn cuối khá hấp dẫn. Tuy nhiên đoạn giữa dài dòng quá, gián tiếp làm cho cú twist ở đoạn cuối không còn nhiều hấp dẫn, do người đọc quá nản, chỉ muốn mong mong kết thúc câu chuyện. Túm lại là đọc được, nhưng không nên kỳ vọng vào yếu tố trinh thám như ở S.Holmes.

  • Twineaquarius

    Câu chuyện bắt đầu từ vụ trộm bí ẩn, một số tiền cực lớn biến mất trong chiếc két sắt không thể xâm phạm của nhà băng Fauvel. Chỉ 2 người duy nhất có thể mở được là ông chủ Fauvel và chàng thủ quỹ Prosper. Nhưng cả hai đều một mực từ chối việc mình là thủ phạm. Vụ án tưởng như đơn giản lại không hề dễ lý giải. Bằng sự nhạy bén, logic thanh tra Lecoq đã khám phá ra những bí mật đằng sau chiếc két sắt tội lỗi.
    Không tập trung vào việc tìm thủ phạm (vì chỉ cần đọc những trang đầu ai cũng có thể đoán thủ phạm là ai), tác giả đi về hướng lý giải nguyên nhân phạm tội. Khám phá từ nguyên nhân trực tiếp đến gián tiếp, từ hiện tại lui về quá khứ. Những tội ác hiện tại có thể là hạt mầm được ươm từ một quá khứ rất xa. Cái hay của thanh tra Lecoq là việc ông lường trước được nhiều sự việc, cái nhìn đa chiều, tìm đến tận gốc rễ của vấn đề. Có thể thấy đúng là Sherlock Holmes chịu rất nhiều ảnh hưởng của Lecoq.
    Cách hành văn gọn gẽ, ngay cả những đoạn về tình cảm cũng được tác giả viết theo cách khách quan, không uỷ mị não nề. Những tình tiết đưa ra đều giải thích cho vụ án chứ không thừa thãi, và nhấn mạnh dù đó là tình tiết về tình yêu, thứ mà khi các tác giả hiện nay viết vào dòng truyện trinh thám thường làm độc giả mệt mỏi vì quá dài dòng ngôn tình. Một lý do nữa khiến Hồ sơ 113 sẽ kén người cảm được vì thủ pháp hay cách phá án đã lạc hậu so với bây giờ, giọng văn vẫn mang hơi hướm kịch nói, phần lớn chứng cứ đến từ lời kể của nhân chứng, vật chứng chưa được kiểm định do khoa học chưa đủ.
    Về tuyến nhân vật ngoại trừ khắc hoạ tốt nhân vật Lecoq thì các nhân vật khác không được miêu tả rõ, nhất là với các nhân vật nữ. Nhưng xét hoàn cảnh và thời điểm sáng tác thì điều này không có gì lạ.
    Đánh giá chung: chắc chắn nhiều người sau khi đọc sẽ thấy truyện hơi nhạt, nhưng nếu ai yêu thích Pháp, yêu thích những vở kịch đã làm nên một nước Pháp thơ mộng, yêu thích lối trinh thám mộc mạc thì mình nghĩ sẽ thấy truyện rất hay.
    Điểm cộng là sách in rõ, chữ to vừa đủ, không loá, nếu tập trung đọc thì nhiều lắm cũng chỉ mất 1 buổi vì tình tiết rất thu hút, ngắn gọn, trọng tâm.
    Điểm trừ thì vẫn như cũ là còn nhiều lỗi chính tả :3

  • Armin

    In meinem Sammelband zu recht übersprungener Fall, erreicht in keiner Phase die Le-Rouge-Affaire. Der Roman um einen rätselhaften Bankraub und dessen familiäre Hintergründe wirkt eher wie ein hastig zusammen geschustertes Sequel, bei dem ähnliche Motive/Konstellationen mit demselben Ensemble und neuen Namen durchgespielt werden. Lediglich der überdimensionale Verwandlungskünstler spielt eine deutlich größere Rolle. Aktenfaszikel 113 bewegt sich auf dem Niveau der Kolportage-Romane Karl Mays, der sich seinerseits wohl von Gaboriau inspirieren ließ, aber bei der Bestrafung der Schurken mehr Härte zeigte. Die Schlusswendung

  • Chóe

    Hả, dị vậy, sao thám tử Lecoq lại là Caldas 🙄🙄🙄. Chả có tí gì hợp lý. Sao nhân viên an ninh của sở cảnh sát lại có thể hoá trang rồi không ai biết mặt thật là thế nào nhỉ 🤔🤔🤔
    Tất cả những cuốn trinh thám cổ điển đều giống nhau ở điểm, hung thủ và cách thức gây án không quá đặc biệt, tác giả luôn nhấn mạnh hơn vào động cơ và những tình tiết liên quan vụ án. Nếu đúng nhân vật Lecoq là hình mẫu cho Sherlock Holmes thì đây xác thật là một hình mẫu thú vị. Yêu say đắm, hoá trang tuyệt đỉnh, nhiệt huyết và còn giọng lưỡi mỉa mai ☺️☺️☺️.
    May quá nhân vật mình yêu thích từ đầu là nữ chính hào hiệp. Kết truyện cưới nam chính đẹp trai. Cộng thêm 1* 😝😝😝.

  • Bev

    If you stick with the detective, Lecoq, and the main action of this mystery, then File No. 113 by Émile Gaboriau beats The Mystery of the Yellow Room by Gaston Leroux hands down in the category of French detective novels. Not nearly as well-known as the ground-breaking locked room mystery of Leroux, File No. 113 features a likeable detective, Monsieur Lecoq, who is as adept at the art of disguise as Holmes and more connected with human emotion than his British counterpart. (And I say that as a fan of Holmes, mind you.)

    The story seems to be a simple puzzle. The banking-house of Andre Fauvel has been robbed of 350,000 francs. Only two men had the key and the secret word that would open the safe where it was kept. One is Andre Fauvel and the other is his trusted head cashier Prosper Bertomy. Both protest their innocence and, naturally, the police would never dream of suspecting the respectable Monsieur Fauvel, so the culprit must be the cashier. Fortunately for Prosper, the great detective Monsieur Lecoq believes him to be innocent and is ready to go to great lengths to prove his theory. Lecoq dons disguises and marshals all the officers he can to discover how the money could have disappeared if neither the banker nor the cashier is guilty.
    In the end, he traces the plot to the past--a story of young lovers, separated by fate, whose actions will have repercussions in the present. And he discovers the guilt of two evil, grasping men who use their knowledge of those actions to try and ruin Prosper and his young love, Madeleine.

    As I mention at the beginning of this review, the present story of the bank robbery and the actual descriptions of the Lecoq's detective work are terrific. I thoroughly enjoyed Gaboriau's narrative in those sections and my rating for this story rests completely on those portions. Where it bogs down is in the middle section where Gaboriau describes the past love affair and how it has built up to the present situation. Quite simply, that goes on WAY too long. The length completely distracts from the events we're supposed to be concentrating on--the robbery and who is framing Prosper, even though it explains the whole set up. It goes on for so long that I began to feel like I had wandered into a completely different story--one of star-crossed lovers and unhappy endings. I would have upped my rating if Gaboriau had found a more succinct way to relay that information. As it is--three and 3/4 stars (rounded up to four here) for a very good mystery with romance interruptions.

    This review first appeared on my blog
    My Reader's Block. Please request permission before reposting any portion. Thanks.

  • Nadia  | Ngan TRAN

    Là một cuốn sách mua vội khi đi hội sách một ngày nắng hè ngập tràn nơi Hà Nội thân thương, chỉ với vài dòng đọc lướt qua nơi bìa sách mà thoáng chốc quay lại đã đem về đến nhà rồi.
    Phong cách của những nhà văn trinh thám ngày xưa có vẻ là thích viết và kể siêu dài ( hoặc có lẽ do những tác gia mình đọc đều thế :D), nên là phần hay của tác phẩm này nằm ở 1/3 còn lại của cuốn sách, phần trước đấy thì siêu dài. Lúc đọc cuốn này là nhờ có quyết tâm siêu to khổng lồ ở tinh thần đọc sách cuối năm nên mới cố đọc hết mà không lật nhanh đến trang cuối cùng. Kết sách rất viên mãn nhưng mà tác giả lồng vào nhiều chi tiết tình cờ quá, thật sự kiến bản thân tự hỏi thế gian này nhỏ bé đến thế sao =)))))). Vì nhiều sự tình cờ kiểu sắp đặt quá nên chỉ chấm 4 sao thôi.
    P/S: lượn goodread và phát hiện ra cuốn sách này được Sir Arthur Conan Doyle - tác giả của Sherlock Holmes - lấy làm cảm hứng để tao nên nhân vật thám tử Holmes của mình. Biết xong shock đứng hình luôn =))))))

  • Julie

    A bank is robbed and only two people have the key and the secret word for the combination. So which one did it? A bank clerk is arrested, but LeCoq, the famous detective, senses that there is more to the story. He and his fellow detectives in different disguises uncover the whole background and story of the crime in order to exonerate the bank clerk.

    This book has two parts. First is the crime, the case and the investigation. Then the story of the crime and its characters is told of how it happened. Fairly interesting story and plot, but at times a lot of extra writing. I skimmed through parts of the book.

  • Francis

    Yes a mystery but reads more like Alexander Dumas than Sir Arthur Conan Doyle but that's not necessarily a bad thing in my opinion. We start with a sort of locked room mystery then we progress into a wide sweeping generational tale and back to the mystery and then things get nice and tidied up.

    For me an enjoyable read.

  • Serena

    My Rating System:
    * couldn't finish, ** wouldn't recommend, *** would recommend, **** would read again, ***** have read again.

  • Marie

    I enjoyed this detective story which is more action-packed thriller than police procedural. Full of Victorian melodrama and convoluted plot points, but much pacier than that implies.

  • Vu Tran Mai Trang

    Truyện bắt đầu từ một việc tưởng chừng đơn giản: ông chủ nhà băng Fauvel mất 350.000 franc( không giống tình tiết gì giật gân cho một câu chuyện trinh thám🙄). Ban đầu đọc thì cũng không hiểu vì sao việc nhỏ bé đó mà cuốn sách có thể kéo dài đến vậy, một thám tử lại trở thành huyền thoại vì phá được vụ này. Nhưng càng đọc mới thấy chuyện to bự hơn thế rất nhiều. Chuyện mất trộm chỉ là phát pháo cuối cùng trong một chuỗi những sự việc tội lỗi mà bức tranh ẩn sau tất cả lại là một thảm kịch bi thiết. Cảm giác tất cả đều vô cùng logic và chân thật. Thắt nút mở nút đều ổn thoả, kiểu đọc xong vô cùng thoả mãn ấy hehe he🥰
    Thứ mình thích ở quyển này đó chính là nó không có giết người, cũng không có biến thái, cũng không hack não khiến mình đau đầu. Trinh thám cổ điển tập trung vào cách phá án. Không pháp y, không công cụ hiện đại nào mà là bộ não của thám tử Lecoq. Chời má, ông này ngầu quá đi. Đã đẹp trai lại còn giỏi nữa, được thêm quả si tình aaaa😽 Thêm một điều để thích quyển sách này chính là toàn nhân vật đẹp. Trừ ông Clameran xấu xa đê tiện ra thì ai cũng đẹp, cũng đúng chất đàn ông Pháp luôn, đến anh Sóc tui cũng thấy đẹp!?! Giờ thì mới thấy sức hút của trinh thám cổ điển mạnh mẽ và đầy ma lực ha ha, mình đọc khỏi bỏ sách xuống luôn. Lại còn biết Lecoq là nguyên mẫu của Holmes nữa chứ, cơ mà Holmes được cái lạnh lùng cool ngầu hơn, trong khi Lecoq thì thật hơn, con người hơn với những nét cá tính khá đáng yêu🥳
    Và cuối cùng, nhân vật Prosper cũng khiến mình thực sự phát cuồng, không kém gì ông Lecoq luôn, dù anh này hơi ngu tí. Nhưng bù lại, thần thái và phẩm chất của anh không chê vào đâu được. Quá tự tin, quá kiêu ngạo nhưng vẫn khiến người ta yêu mến. Một con người sống đúng thì không ngại gì việc ngẩng đầu với trời cao. Có ăn chơi, nhưng đều có giới hạn. Chắc chỉ có tình yêu dành cho Madeleine là điểm yếu duy nhất của anh thôi😂
    Nói chung là hay và đẹp. Đọc xong thấy vui chứ không lạnh người như những cuốn trinh thám khác👍

  • Mã Phong

    "Một vụ trộm ngân hàng với khoản tiền bị mất lên tới 350.000 franc đã gây rúng động cả thành phố Paris vốn đang lao đao bởi những cơn khủng hoảng tài chính. Chiếc két vẫn còn nguyên vẹn, không hề có dấu hiệu bị kẻ gian đột nhập, không một manh mối điều tra ... Liệu ai sẽ là thủ phạm đứng sau vụ trộm, ông chủ cửa hàng Fauvel hay anh chàng thủ quỹ? Hay chăng một bàn tay vô hình đã thao túng tất cả?"
    Tác phẩm văn học Pháp thứ ba mình đọc sau Trong gia đình và Hoa tulip đen, và mình đánh giá cuốn này hay nhất về cả văn phong lẫn nội dung. Những cảm xúc khi đọc Đồi gió hú mình gần như có được khi đọc cuốn này (nên nói cuốn này là Đồi gió hú phiên bản Pháp chắc cũng không quá lời đâu nhỉ), cực kỳ hấp dẫn và kịch tính, chỉ trừ việc mình không há hốc mồm với những màn đối thoại giữa các nhân vật như khi đọc Đồi gió hú. Chất trinh thám ít, nhưng mạch truyện được xây dựng hợp lý, cộng thêm giọng văn hay giúp mình đọc không hề thấy chán. Nhân vật được khắc họa rõ nét, nhưng nhiều lúc mình thấy họ quá nhu nhược và đặc biệt là anh chàng thủ quỹ giống như bị đa nhân cách vậy. Cái kết có phần hơi vội, nhưng vẫn đầy tính nhân văn thường thấy: người tốt được phục hồi danh dự và sống hạnh phúc, kẻ xấu bị trừng trị dù bằng tòa án pháp luật hay bằng tòa án lương tâm. Điều duy nhất làm mình không thể đánh giá cuốn này hơn 4 sao là vì có những nhân vật ác thì quá ác, lại có những nhân vật quá nhu nhược và mềm yếu, khiến nhiều chỗ đọc rất bực mình và ức chế.
    Đánh giá cá nhân: 4/5

  • QHuong(BookSpy)

    This novel is very fun to read. There is nothing really special, but I think Mr Lecoq has a lot of things in common with Arsene Lupin and Sherlock Holmes. Somehow I felt the story is slightly similar to Lupin and Holmes' stories. Nothing is as it seems, that is what this book is majorly about. However, the author failed to express the intelligence of Lecoq. How could he conduct his investigation so quickly? By just sending letters and asking his guys? Surely there must have been something more than that. Since most of the books is taken by the story of Madame Fauvel and the scheme of Raoul and Clameran, I didn't see much of Lecoq's detective work and skills. The entire investigating process wasn't mentioned. It appears that Lecoq miraculously saves Prosper from his despair and also saves the Fauvel family and Madelaine as well, but... it is kind of irrational.
    However, I enjoyed reading this novel.

  • Larosenoire299

    Không phải fan của dòng truyện trinh thám, cơ mà cuốn này thực sự rất hay và cuốn hút. Mình đọc liền một lèo luôn.
    Cuốn sách mang lại một cảm giác rất cổ điển (nó là trinh thám cổ điển mà :v), với những diễn biến và tình tiết không ai ngờ tới.

    Chuyện tình cảm rất kì lạ, người ta yêu bạn, bạn yêu tôi, tôi lại yêu người ta... Giống như một vòng tròn luẩn quẩn, chẳng vế nào bằng vế nào...Tội lỗi là do tình yêu mà nên. Nếu bà Fauvet không yêu con mù quáng, bà sẽ không dung túng cho tội lỗi của người con trai không phải sinh ra từ cuộc hôn nhân chính thống của bà. Gypsy yêu thanh niên bị vu oan, nhưng anh này yêu Madeleine , cháu gái của ông chủ nhà băng; cô ấy cũng yêu anh, nhưng vì danh dự và vài thứ khác, cô vẫn gạt tình cảm đó sang một bên.

    Một cuốn sách đọc xong cảm thấy thỏa mãn khi được giải đáp hết những âm mưu và bí mật sau tấm rèm.

  • Nam Do

    Một truyện trinh thám cổ điển thú vị

    Từ một vụ trộm két sắt đơn giản, hành trình điều tra của thám tử Lecoq đã dẫn đến một tội ác có căn nguyên sâu xa. Chất trinh thám suy luận không quá nhiều nhưng khía cạnh tâm lý xã hội rất thú vị với những mối quan hệ phức tạp với những tình yêu, hận thù, lòng tham. Các nhân vật được miêu tả rất sống động và cá tính. Đoạn cuối phá án có chút may mắn nhưng phù hợp với quy luật ''gieo gió gặt bão''.

  • Nancy

    Great detective writer Emile Gaboriau (1832-1873)
    that seems to have fallen between the cracks.
    This was a great read!


    My Thoughts

  • Susan

    1866. Paris. When money is stolen from the bank, chief cashier Prosper Bertomy is suspected and arrested. On his release Detective Lecoq aims to clear his name.
    A slow paced but enjoyable historical mystery

  • Lena_en_libros


    VER BLOG

    Autor influido por Poe y que, parece ser, dejó huella en Conan Doyle. La crítica no le aprecia y, sinceramente, yo tampoco.

    La historia comienza bien con un robo del que nadie sabe nada y dos sospechosos (el cajero y el dueño del banco) acusándose entre ellos.

    Poco a poco, sabemos, además, que les unen lazos casi familiares y vamos conociendo a otros implicados también de la familia que les rodea al más puro estilo de las novelas de misterio.


    Sin embargo, a la hora de contarnos el cómo y el porqué del robo (la resolución del caso, al fin y al cabo) entramos en una narración pesada y farragosa del pasado de los personajes.

    Personalmente, esta parte, que debería ser la más interesante, me ha aburrido hasta el infinito. Ni el carismático y camaleónico agene Lecoq ha conseguido que mantuviera el interés en lo que me estaban contando.

  • Richard

    A good story with a surprising plot and structure. But it started to drag and the final conclusion was somewhat confusing. Still a good read considering it was written in 1875.

  • Yves Lefevre

    Le roman policier, ou de détection, laisse la place, par endroits au roman d'aventure.
    Un peu décevant, mais très intéressant quand même.

  • Chris

    This is the fourth or fifth Gaboriau mystery I've read, and I've noticed a pattern: A crime is committed, the mystery deepens until the middle of the book, when it jumps a few decades into the past to reveal the original crime (invariably committed by a member of the aristocracy still pissed off by the French Revolution that severely reduced the family's fortune and prestige), then the twists and turns which lead to the crime that started the book, and a neat and tidy conclusion that nicely ties up all the loose ends. Still, I am drawn to these old French thrillers, and the character of Monsieur LeCoq, perhaps the original master of disguise, remains an intriguing enigma.

  • Dagny

    A Monsieur Lecoq story.

    All Paris is talking about the daring robbery of three hundred and fifty thousand francs from the safe of eminent banker, Andre Fauvel. Apparently only two persons had means and opportunity, Monsieur Fauvel himself, and his trusted employee Prosper Bertomy. The banker is crushed spiritually to contemplate that Prosper has so betrayed him, but yet he knows that he did not take his own money. Madame Fauvel and their niece, Madeleine, whom it was presumed at one time would marry Prosper, refuse to believe in his guilt.