The Miracles of the Namiya General Store by Keigo Higashino


The Miracles of the Namiya General Store
Title : The Miracles of the Namiya General Store
Author :
Rating :
ISBN : 1975382579
ISBN-10 : 9781975382575
Language : English
Format Type : Hardcover
Number of Pages : 314
Publication : First published March 28, 2012
Awards : Chūōkōron Bungei-shō 中央公論文芸賞 (2012)

When three delinquents hole up in an abandoned general store after their most recent robbery, to their great surprise, a letter drops through the mail slot in the store's shutter. This seemingly simple request for advice sets the trio on a journey of discovery as, over the course of a single night, they step into the role of the kindhearted former shopkeeper who devoted his waning years to offering thoughtful counsel to his correspondents. Through the lens of time, they share insight with those seeking guidance, and by morning, none of their lives will ever be the same.

By acclaimed author Keigo Higashino, The Miracles of the Namiya General Store is a work that has touched the hearts of readers around the world.


The Miracles of the Namiya General Store Reviews


  • Jesse (JesseTheReader)

    I loved this book so much! It has everything that I love in a book. The way in which it weaves the story together connecting all the characters was what completely won me over. All the characters are given such detailed backgrounds that they feel real. I didn't love the way in which some of the advice was being worded by the boys sending out the advice letters, but it was realistic to the situation at hand. I'm so thrilled that this one was a win for me!

  • Em Lost In Books

    Three thieves find themselves taking shelter in an abandoned general store after a robbery. Soon a leeter was dropped in the store seeking store owner's advice about some dilemma that a young woman was facing at that time in her life. Thieves after a heated discussion decides to help the young woman by answering her questions, thus starting a chain of questions and answers that takes the reader back and forth in time in the life of different people who at some point dropped a letter in the store in search of answers to their questions.

    Many characters were introduced throughout the story. Some of their stories left me with teary eyes while others put a smile on my face. Despite many arcs in story everything was tied up neatly in the end making it a very satisfying read for me.

    This was my second book by the author and this was a complete opposite of
    Malice. He dealt with human emotions so differently here than
    Malice, and I am in awe of him how he tells his stories. And that makes me want to read another of his book sooner.

    Highly recommended.

  • Liong

    An exciting and touching story.

    A story tells another story.

    When I read the second chapter, I thought I read a new story. They are related.

    The author can tell a complicated mystery smoothly and randomly.

    I enjoyed reading it slowly.

    No wonder this book is rated so high. One of the best fiction I ever read.

    Great storybook.

  • Joanna Chu (The ChuseyReader)

    Thanks
    Teck for recommending this book! Omg this actually made me cry a few times which is a first!!

    ~ Quick Summary ~

    Three delinquents hide out in an old abandoned general store where they exchange letters with people from the past who are seeking life advice and unexpectedly become life coaches 😆.

    ~ Pick this up if you enjoy/don’t mind ~

    ✨ Magic Realism

    😢 Emotional and touching stories

    🐢 Slower pace

    😆 Some comedy

    📚 "the Housekeeper and the Professor” (I definitely enjoyed Namiya more!!)

    ~ What I loved ~

    I loved the use of different POV and timelines because of how they connected. First we were introduced to the delinquents who stumbled upon the magical store and their first letter. I was disappointed when we changed POV but seeing the letter and from a different perspective was actually quite hilarious because it was so brutally honest and I could imagine the delinquents blabbering about what to write.

    This was very touching. The people seeking advice were normal, everyday people so they were relatable and it was easy to connect. The lessons that the characters learned were actually so amazing and touching. There were 3 moments that made me unexpectedly emotional. I even cried and that is rare!

    ~ What I didn’t enjoy ~

    The stories were a little boring to begin with, but when the characters learn, develop and think about the advice, it does get interesting and tug at the heartstrings. As there are quite a few stories in there, we have to go back to the beginning to introduce the characters and their stories. So going through that process multiple times does slow down the pace for me.

  • Cam

    Cam: thân gửi tiệm tạp hoá Namiya
    Năm nay cháu sắp chạm 3 xịch nhưng cháu chưa có bồ . Kính mong tiệm cho cháu 1 lời khuyên chân thành nhất có thể để cuối năm cháu tổ chức đám cưới. Bỏ qua giai đoạn có bồ. Bồ biếc gì mắc mệt ra :”> cháu có tí nhắc nhẹ 2 tháng nữa là tết ạ 🙄
    Các tiệm có thể cmt bên dưới ạ hihi

  • STEPH

    For me; There is something special about books that could REALLY make me cry. This book hit all the right marks. It aimed, targeted and shot me through the heart. And I’m still trying to recover from it as I am writing this review.

    I wonder how my life would be if I drop a letter to the Namiya General Store. Who’s going to answer my life’s quandary? Mr. Namiya or the three burglars? This novel kind of reminded me of Before The Coffee Gets Cold because of its magical connection with TIME. Completely unrelated in terms of the premise but reading Japanese books is slowly becoming the norm for me. They bring a different colour to my reading experience.

    I completely and hands down reccommend this book to everyone. One little reminder, though. YOU WILL LIKELY CRY SO BRACE YOURSELF!

  • Zainab

    The only downside of this book? It ends.

  • Jim Fonseca

    This Japanese translation was a rare ‘Did Not Finish’ for me, so I did not give it a rating.

    The premise of this story is that three young thugs have stolen a car to use to commit a robbery. The car breaks down and they end up spending the night in an abandoned store. There’s a mail slot in the door where people drop off ‘Dear Abby’ letters outlining their life problems to receive replies from an elderly man who used to run the store. Now he just comes by the store to pick up letters and leave his responses. I gather the entire story takes place over that one evening.

    Were given the story of how all this started as a joke over the family name of the store ‘Namiya,’ and ‘nayami,’ the Japanese word for problems or woes.

    The first flag for me was that the young men hold a discussion about ‘should we open this letter? It’s not addressed to us.’ I thought: ‘Hey! Did you forget you’re thugs out to commit a robbery? Go ahead and open it!’

    Then I started thinking this book must be YA. Maybe it is but I can’t say for sure because I gave it only 30 pages. I went forward in the book to read some of the letters – intriguing – but not enough to keep me interested.

    I notice the book has a sticker on the cover – ‘over 12 million sold.’ That’s great but I’m left with the impression that this is a cutesy, Hallmark Channel, pop culture drugstore-rack book. Heart-warming? - maybe that's what I want to say. That impression is confirmed by the GR ratings – 4.5. That’s incredibly high, up there with the Harry Potters. Not for me.

    description

    I’ve not given up on the author though. Even before this book, he was known as a best-selling author in Japan based on his two murder mystery series: Detective Galileo and Detective Kaga. Twenty of his books have been made into movies or TV serials. I’m reading a Galileo right now.

    Photo of the author (b. 1958) from mydramalist.com

  • Divine

    "You are not just here to fill space or be a background character in someone else's movie. Consider this: nothing would be the same if you did not exist. Every place you have ever been and everyone you have ever spoken to would be different without you. We are all connected, and we are all affected by the decisions and even the existence of those around us." --David Niven
    This was truly a heartwarming yet tear-inducing read reminiscent of the quaint magic Studio Ghibli films always have. No one would expect that Keigo Higashino, a resident powerhouse of the Japanese crime fiction genre, would be the genius behind this masterpiece. However, I noticed that all of his books always examine the value of filial love and have a heartfelt theme despite the fact that the story centers on a murder.

    The Miracles of the Namiya General Store follows this theme as well and fleshes out the lives of the letter senders in the past and weaves it into an intertwining tapestry of human relationships transcending time. At times, I was frustrated with the three delinquents' brash ignorance and I wished that their personal stories were also examined more. However, they had developed by the end quite well and I was really touched with their reflections brought by the magic pervading in the store.

    I really felt elated and full of love while reading this book! It really emphasized how our words influence the course of people's lives without really knowing the magnitude of its effects on them. This is by far one of my favorite pieces from Keigo Higashino, and I'm now sure of the fact that he's my favorite author of the year.

    P.S. There's also a movie released in 2017 so I'm off to watch it now and cry all over again HAHAHA.
    P.P.S. I just finished watching the movie and I loved it especially when the song Reborn was performed huhuhuh I still love the book more though as it's more nuanced and contemplative.

  • Rosie Nguyễn

    5 sao vì quyển sách này đến quá đúng thời điểm, quá hợp tâm trạng, được em Thư cùng làm dự án SG với mình cho mượn. Thiệt dễ thương.

    Quyển sách nhắc mình nhớ tới việc đối xử tử tế và cẩn trọng với những người mình có duyên chạm đến trong đời.

  • chaity

    what you think this book is:-

    what it actually is:-


    unapologetically Japanese, beautifully crafted, and heartbreakingly uplifting—
    the miracles of the namiya general store
    is a miraculous piece of art and it probably deserves a little more love and appreciation than what its already getting.

    people don’t drift apart for one specific reason. well, you might be able to find a reason, but you could come up with one only after you made up your mind, a tired excuse tacked on after the fact.



    while i'm mourning all that's been lost in translation, i'm still feeling hopeful and would recommend this book to anyone wanting to hear the stories that this book tells. it, my friend, is a story of some boys next door, of an athlete, of that one golden hearted and talented musician, it's a story of an orphanage, it also happens to be a story of a love, and most of all a story made up with words that were left unsaid, it' s a story of many people that i, unfortunately, will never have the privilege to meet. im never going to meet namiya, i will never get any piece of advice from him, but maybe i can be the namiya is someone else's life, who knows?


    anyways, a few realization⤵

    ➜it's you who changes your life, it's you who has to get up from your bed in the morning, and deal with the world. and you do have control over almost everything in your life.
    ➜everyone needs advice, but at the end of the day the answer lies in your heart. you already know the solution, you just need someone to show you the path sometimes. and it's okay to seek help.
    ➜every decision we take, make makes us us
    ➜we all are, as human beings, somehow connected.





    lastly, all my friends loved this book a little bit more than i did. i can tell its mostly me, not the book. i'm not a huge fan of magical realism aspect in contemporary fiction and the time jump is something that easily manages to give me headaches. also the writing put me off. but i dont regret giving it a try. it was worth it.

  • Bach Tran Quang

    3 sao rưỡi. Vì không ngờ Keigo nổi tiếng về trinh thám lại có thể có một góc nhìn khác như vậy về cuộc sống: Rất hướng thiện, nhân bản. Nhưng mà khoan, hãy chớ nghĩ đơn giản về cuốn sách này, bởi bậc thầy trinh thám Nhật Bản đã dùng đúng nguyên tắc đó để móc nối một tấm tơ nhện khổng lồ về đúng một nút thắt trung tâm: Tiệm tạp hóa Namiya.

    Qua đó, ta thấy rất nhiều kiếp người, rất nhiều cuộc đời, và rõ ràng là mỗi quyết định trong cuộc sống, mỗi góc nhìn đều sẽ ảnh hưởng lớn tương lai sau này. Một cuộc dạo chơi tuyệt đối nhẹ nhàng và đầy nhân văn của Keigo. Nên đọc nên đọc!

  • Shaghayegh

    این کتاب رو باید مزه مزه کرد. شاید تنها باری بود که بعد از مدت‌ها آروم میخوندم تا تمام نشه، پازلاشو جفت هم می‌چیدم تا نتیجه‌ی خودمو از داستان بگیرم.
    کاش ما هم یه آقای نامیا داشتیم تا با دقت حرفامونو بخونه و تمام انرژیشو به کار ببره تا جواب درست رو بهمون بگه.

  • Ali Book World

    داستان در مورد سه تا دوسته که از قضا هر سه تاشون یه جورایی دزدن!!!. وارد خونه‌ها و مکان‌های متروکه میشن و وسایلی که به درد میخوره برمیدارن. یه روز (که بخش شروع داستان هم هست) وارد مغازه‌ی متروکه‌ی نامیا میشن و بعد از چند دقیقه یکدفعه میبینن یک نامه از زیر در اومد داخل، اولش فکر کردن این نامه از قبل بوده و ندیدنش اما هیچ چیز این نامه مثل بقیه.ی وسایل کهنه و خاک گرفته نبود، نامه جدید بود، جدیداً نوشته شده بود. از اینجا بود که یهو همه چیز عوض میشه و این سه نفر خودشونو وسط یک سری وقایع غیرطبیعی میبینن و ...

    کتاب از پنج فصل با ماجراها و اتفاقاتی تقریباً مجزا و مستقل نوشته شده اما همه‌شون به یک مبداء مهم وصلند، بله! "خواربارفروشی نامیا" ... و اوج، زیبایی و پیچیدگی داستان اونجاست که همه‌شون با طناب‌های ریزی (دقت کنید: ریز) به همدیگه متصلند و یک داستان و ماجرای کلی و واحد رو تشکیل میدن!!!

    عجب کتابی.. عجب کتابی بود... عجب کتابی بود...
    عالی بود! یک نفس خوندمش. خیلی برام جذاب بود.
    فکر کن، وارد بک مغازه‌ی قدیمی و متروکه بشی و یهو با پاکت نامه‌ای مواجه بشی که اصلاااااا خاک خورده نیست، قدیمی نیست، کاملا نو و تازه ست.. خب این یعنی چی؟ چی میخواد بگه؟ چی شده یعنی؟
    راز پشت این مغازه چیه.؟ مخم سوت کشید!!!!!

    با اینکه کلیت داستان پیام خاصی داره (که نمیتونم در موردش توضیح بدم) اما یه حس شیرینی داره، کیوته ! حال خوب کنه ! (حال من که با خوندنش خیلی خوب شد) ... فکر میکنم هر کسی بخونتش ازش انرژی میگیره، پس بخونید، باشه؟ مرسی که گوش میدید ...

    در کل که خیلی دوستش داشتم، ماجرایی جدی، معمایی با چالش کشیدن قوانین فیزیک و زمان و بسیار بسیار شیرین و دلپذیر !

    بخونید آقاااا، بخونید...

    پ.ن: این دومین کاری بود که از هیگاشینو میخوندم. اولیش "رستگاری یک قدیسه" بود که کتابی کاملا معمایی - جنابی بود و در کل موضوعش خیلی با این یکی فرق داشت اما هر دوتاش به نوبه‌ی خودشون و در جایگاه خودشون شگفت‌زده‌ام کردند...
    پ.ن: به جز اینکه به همه میگم باید این کتاب رو بخونند اما به غیر از این برای کسانی هم که قبلا کتاب "پیش از آنکه قهوا‌ت سرد شود" و تا حدی 'کتابخانه نیمه‌شب" رو خوندند، خوندن این کتاب رو به شدت و کاملا ویژه توصیه میکنم!

  • K.J. Charles

    A very soft and cuddly book. Premise: a general store manager randomly becomes an agony uncle of sorts, answering anonymous questions and doing his best to help. 33 years after his death, three young hoodlums hole up in the abandoned store, and find letters from the past coming through the letterbox. So they start answering them, rather less tactfully.

    The stories are nicely interwoven, the time jump aspect nicely worked out, and the way the advice works is fun, as we see people interpreting and reacting to the advice in ways shaped far more by themselves than by the advice givers. Yes, whimsical, bit sentimental, and the translation is rather clunky, but whatever: it's a feel-good book (though with quite a lot of hard things noted about Japan and capitalism and sexism) and the ending is super uplifting and really nicely led up to. However, if I gave stars I would have to dock one for the realisation that the 1980s are now basically a period of historical rather than contemporary fiction. Goddammit.

  • Sarah Sophie

    Kennt ihr das, wenn eine Geschichte ein Hauch Magie umgibt? Keiner weiß genau wie sie funktioniert, keiner weiß woher sie kommt? Ist es Liebe, die diese Welt magisch werden lässt? Egal was es ist, man muss es als gegeben hinnehmen und nicht hinterfragen... sonst ist sie vielleicht verloren diese Magie....
    So kam mir diese Geschichte rund um den kleinen Gemischtwarenladen des Herrn Namiya vor. Ein unscheinbares, verlassenes und ziemlich in die Jahre gekommenes Haus und trotzdem bekommt jeder in den Briefschlitz der Eingangstür geworfene Brief eine Antwort, jede Frage nach Hilfe in schweren Situationen wird beantwortet! In unserem kleinen Ort geht das Gerücht herum, dass es immernoch der alte Herr Namiya ist, der dort die Antwortbriefe schreibt.

    Aus verschiedenen Geschichten, die allesamt Gegenstände verschiedenster Briefe sind, flicht Keigo Higashino auf eine kluge und humorvoll-sanfte Weise seinen Plot. Ich persönlich mag es, wenn viele Erzählstränge zu einem zusammenfließen, wenn man merkt, dass der Autor auch alle in der Hand behält und jede Geschichte auserzählt wird. Das gelingt nicht immer so intelligent wie hier.
    Einige Geschichten konnten mein Herz sehr berühren, vor Allem, in denen es um Kinder ging. Insgesamt 4,5 Sterne 🌟 🌟 🌟 🌟

  • nananatte

    10 คะแนนเต็ม สนุกมากกกกกกกกก... เป็นหนังสือที่อ่านแล้วจับใจค่ะ
    เรียบง่ายในจุดที่ควรเรียบง่าย
    ซับซ้อนในจุดที่ควรซับซ้อน
    ลึกซึ้งในจุดที่ควรลึกซึ้ง
    อ่านแล้วกินใจ
    ข้อสำคัญคือ เล่มนี้อ่านง่ายด้วยค่ะ

    ขออัญเชิญ "ปาฏิหาริย์ร้านชำของคุณนามิยะ" ขึ้นไปเป็นมาสเตอร์พีซอีกเรื่องหนึ่งของคุณเคโงะเลยค่ะ
    โดยเรื่องนี้มีโทนที่แตกต่างไปจากผลงานมาสเตอร์พีซเรื่องก่อนหน้า (ความลับ, กลลวงซ่อนตาย, พิษรักสั่งตาย) คือ ร้านชำนามิยะเป็นเรื่องราวของความรัก ความฝัน ความหวัง และความหมายในการมีชีวิตของคนทุกระดับชั้นในสังคม เป็นเรื่องราวที่ถึงจะผ่านเมฆหมอกและความสับสนมา แต่อย่างไรมันก็ฟีลกู้ดค่ะ

    เราชอบเรื่องนักดนตรีร้านขายปลา กับคำตอบ "กระดาษเปล่า" จากคุณนามิยะ ทำเอาเราหยุดนิ่งเพื่อตกตะกอนหลังอ่านจบไปชั่วครู่เลยทีเดียว

    ใครชอบเรื่องเกี่ยวกับ "จดหมาย" ห้ามพลาดหนังสือเล่มนี้ด้วยประการทั้งปวง เป็นนิยายเกี่ยวกับจดหมายที่ซาบซึ้งกินใจมากค่ะ

    ดีงาม... ไม่ว่าคุณจะเป็นคอนินายแนวไหนก็ตาม ไม่ควรพลาดนิยายเล่มนี้ด้วประการทั้งปวง มันดีมากจริงๆ

  • Chau Vu

    Lần đầu đọc Namiya cũng là tầm này 3 năm trước. Khi đọc xong mình đã viết vào đầu sách là: Right book, right time. 3 năm sau đọc lại, vẫn là right book, right time, chỉ là hoàn cảnh khác đi.

    Không hối hận khi mù quáng cúng 1 đống tiền cho Keigo, bất chấp nhiều quyển dở tới mức đọc xong chỉ muốn chửi. Because it all started with Namiya and how it saved my soul, again and again.

    /original review below/ more book reviews at my instagram: @toanlasach.vn

    Đọc hết sách mới biết tác giả Higashino Keigo cực nổi tiếng với thể loại trinh thám. Mà cứ nhắc đến trinh thám, công lý các thứ thì mình thường nghĩ ngay tới mặt trăng. Chắc do nhiễm Bao Công với Thuỷ Thủ Mặt Trăng từ bé 😅

    Cũng rất lâu về sau, mình mới có dịp ngắm kỹ bìa sách. Trên bìa, mọi hình ảnh bay lửng lơ trong không trung, được rọi sáng bởi ánh trăng bàng bạc, tạo nên một cảm giác cực huyền ảo.

    Mình từng đọc quyển The Goldfinch (bản tiếng Việt là “Con Sẻ Vàng” - đạt giải Pulitzer 2014). Khi đó, do chưa đủ chín nên mình không thích lắm. Nhưng mình nhớ mãi một chi tiết, đại ý là: Một tác phẩm hay sẽ tự động tìm đến bạn, chứ không phải bạn tìm đến nó.

    Nghe dị nhỉ. Tác phẩm làm gì có chân mà chạy đến tìm bạn được. Chỉ đến khi đọc xong “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hoá Namiya” mình mới hiểu câu ẩn dụ đó

    Mọi người biết cái trò retargeting của quảng cáo online không? Chỉ cần vào một web mua hàng thì về sau quảng sản phẩm của web đó sẽ bám bạn DAI HƠN CẢ VONG ÂM. Quảng cáo sẽ liên tục hiện trên Facebook, Insta bạn ấy.

    Chuyện là mình có vào Tiki xem sách nhưng không mua gì. Sau đó bị quảng cáo Tiki bám theo trên mọi mặt trận. Và quảng cáo “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hoá Namiya” đập vào mắt mình. Ngay lúc ấy, mình đã biết là phải đọc nó.

    Mình xếp nó vào một trong ba cuốn ảnh hưởng nhất tới mình, và luôn gợi ý mọi người đọc. Mình cũng chỉ mua nó để tặng những người trân quý.

    Nghịch lý ở chỗ, thích là thế nhưng mình mãi không review được Vì mình cứ cảm giác viết sao cũng không xứng với sự kỳ diệu của sách. Kiểu quá thích nên không thể sắp xếp suy nghĩ mạch lạc ấy…

    Haruki Murakami, khi nói về quyển sách yêu thích The Great Gatsy (Đại gia Gatsby), đã gói gọn trong mấy dòng như này: “Đó là kiểu văn chương nuôi dưỡng ta khi ta đọc […] Tôi thật kinh ngạc làm sao khi một nhà văn trẻ như thế […] lại có thể nắm bắt rất sâu sắc, rất công bằng, rất nồng hậu hiện thực của cuộc sống.”

    Murakami tài ba mới có thể nhận xét ngắn mà tinh tuý thế. Còn mình thì tài ba (hoa), nên lảm nhảm nãy giờ mà mọi người vẫn chưa biết sách viết về cái gì I’m sorry, so sorry =))

    Anw, với mình thì “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hoá Namiya” chính là kiểu văn chương nuôi dưỡng người đọc, như “Đại gia Gatsby” nuôi dưỡng Murakami.

    Mấy mẹ học văn hồi cấp 3 chắc cũng nhớ về cuộc tranh luận giữa trường phái văn học “Nghệ thuật vị nghệ thuật” VS “Nghệ thuật vị nhân sinh”. Hai bên chọi nhau như thể văn chương chỉ có thể thuộc một trong hai trường phái. Nhưng Higashino Keigo làm được cả hai, khi tạo nên một tác phẩm vừa đẹp vừa quá đỗi nhân văn.

    Đẹp trước hết ở cốt truyện. Tác giả đã xâu chuỗi các câu chuyện tưởng chừng không liên quan cuối cùng vừa khít như những miếng xếp hình. Sau này mới biết tác giả viết quyển này vì đam mê thôi, chứ sở trường của bác là trinh thám. Chẳng ngạc nhiên khi các chi tiết trong truyện liên kết chặt chẽ với nhau đến thế, bởi người viết là bậc thầy tạo twist với 7749 truyện trinh thám đình đám như “Phía sau nghi can X” hay “Bạch Dạ Hành” cơ mà!

    Trong sách có nhắc đến The Beatles. Có những lá thư tay mà ngày nay chả mấy ai viết cho nhau. Có cả những dòng văn đẹp đến chảy nước mắt.

    Truyện nhân văn ở cách xây dựng và phát triển nhân vật, đặc biệt là nhân vật ba tên trộm. Ba đứa dở hơi đi ăn cắp ô tô. Đang lái xe tẩu thoát thì xe hỏng =))) Chúng đành phải trốn vào tiệm tạp hoá Namiya bỏ hoang. Đang trốn trong đấy thi tự dưng nhận được các lá thư nhờ tư vấn gỡ rối vướng bận trong lòng.

    Quan trọng hơn, những bức thư đó ĐẾN TỪ QUÁ KHỨ. Sợ chưa Liêu Trai Nguyễn Ngọc Ngạn chưa? Đúng là ăn cướp bị nghiệp quật. Anw, sau một hồi sợ sệt với cãi nhau, ba đứa quyết định viết thư đưa lời khuyên cho người gửi.

    Cả ba đều nhận thức rõ mình CHỈ là kẻ cướp, lấy tư cách gì mà đi tư vấn khuyên răn người khác (chưa kể chữ viết xấu như bò). Nhưng rồi, thông qua việc viết thư qua lại, lần đầu tiên ba đứa thấy mình đang làm điều có ích cho người khác. Chúng quyết định sẽ sống tiếp, và sống thật tốt. Này lại bảo không nhân văn đi??

    Lại có một chương như tát vào mặt mình. Giai đoạn ấy mình vô cùng chán nản và chỉ muốn buông bỏ tất cả. Nhưng chương đó khiến mình nhận ra mình chỉ đang liên tục chạy trốn và viện cớ Sau đó thì mình đã dũng cảm đối mặt và sống tiếp oách cực :> Thank kiu bác tác giả 🥰

    Khi đọc sách thì mình có cảm giác không tin nổi wtf I am reading, sao có thể hay đến thế! Có mấy lúc còn phải chủ động ngừng để lấy lại bình tĩnh

    Đọc xong thì đã rất khuya rồi. Vô tình ngẩng lên nhìn ra cửa sổ, trăng đã lên cao, tròn và sáng vằng vặc. Khi ấy, ánh trăng bạc như chiếu vào ướt đẫm khuôn mặt mình. Mình đã thiếp đi ngon lành dưới ánh trăng.

    Tình cờ nữa, khi mình viết xong cảm nhận về quyển này, cũng là ngày có siêu trăng rất tròn và sáng. Nhân danh mặt trăng, tình yêu, và công lý, các cậu hãy đọc thử đi nhé ❤️

  • Maisha  Farzana (on hiatus)

    =》4 stars

    Buddy read with
    Chaity,
    Sinthia,
    Rajeswari and
    Maliha.
    💖💖

    “People don't drift apart for one specific reason. Well, you might be able to find a reason, but you could come up with one only after you made up your mind, a tired excuse tacked on after the fact. If their hearts were still in it and their bond was threatening to sever, you'd think one of them would step in and try to fix things. When no one does, you you know the bond has already been broken.”


    The Plot: Atsuya, Koehi and Shota - three really close friends are currently on a run. They have done something very wrong. They just robbed a woman.Trying to find the perfect to hide, they come across to an old abandoned house. To be more specific a decades old general store- The Namiya General Store. They take shelter there for a night. But they never imagined that this "one night" will change their whole lives.

    This deeply moving story follows several different characters across decades in time, all of them linked by a magical little place; a general store called "The Namiya General Store". A old named Mr. Yuji Namiya is the owner of this store. He’s a man living the last phase of his life. His wife has passed away and he decides on a whim to give written advice to correspondents. So, he starts accepting handwritten letters from anyone who has a question to ask and try his earnest to give them the right replies and advices. That's how this incredible journey of the Namiya General Store begins......

    ◇ I loved:

    *The writing: I really loved the easy and accessible writing of this book. It was very simple yet elegant. I just flew through the writing. The translation was amazing.

    *The characters: This book features a huge cast of diverse characters. The author has beautifully portrayed all of these characters. Loved how the story is told from different perspectives across the time. All of the characters belong to different times and places. So, their way of thinking, their conflicts and decisions weren't similar. That's what made everything seem so real. All of the characters are inter-connected and the common connection they have is the Namiya General Store. I liked the characters cast a lot. The only problem I faced with it was that I couldn't remember their names. There are lots of names and I kept forgetting them. This somehow affected my reading experience. As I told you, all the characters are inter-related. So, It's for the best to remember them all. And I couldn't. I just couldn't memorize who is who. By the way, the aspiring musician was my favourite character. Loved Sota too.

    *The letters: The letters were life. Okay? I absolutely adored all these different types of letters. The author weaves an intertwining tapestry of human relationships that transcends time. I highly admired the way the author sewed all these broken promises and conflicted hearts together and crafted this masterpiece of a book.

    *Others: "The Miracles of the Namiya General Store" is a heart breaking tale of humanity, finding ones true self, our conflicts, the decisions we make and how a single piece of word can change our lives. Mr. Namiya started a wonderful job and the three boys finished it.

    ◇ Cons: The main problem I had with the book is the time jumps. They were bit too much. The jumps between time and places confused me. For a moment, we are here in the 21st century and then, suddenly we are in the 80s. Well, that felt kinda under whelming.

    “Be a fighter. Give it everything you’ve got. Even a losing battle is worth fighting. Go out and make your mark.”


    Despite having a con or two, this book is a must read for everyone. I devoured it. I really liked it and enjoyed the whole time reading it. Now, I am really really interested in checking out more books by Japanese authors.

    P.S. There is also a movie. Check that one out...

  • ~Rajeswari~

    Buddy read with
    Sinthia ,
    Maisha ,
    Maliha &
    Chaity 💕
    Even a losing battle is worth fighting
    Every time I read a Japanese book,my mind automatically feels more peaceful and serene.I see life and its hardships in a different light.This book revolves around a mysterious general store called “Namiya General Store’ which is famous for its advice.It shows us how good advice changes people’s lives.

    Timing makes all the difference between success and failure
    Aspects which attracted me
    • The writing is quite amazing and the ability to create suspense was something out of the world
    • The author chose a very soothing way of depicting sorrows and demises
    • I loved how every story was connected with each other
    • I can’t say in words how the stories hit me.After I finished the book, I sat down quietly for a long time deciphering the whole saga
    • The plot is very unique and the characters were just what I wanted them to be
    • I DIDN’T CRY :) But this time Sinthia did
    Can you make a little time out of your hectic life to read this book?Please read this.Play a soothing Japanese Folk melody and lose yourself!

  • Mèo lười

    Đã có bao giờ cậu từng ước được chui vào ngăn kéo bàn học của Nobita? Thi thoảng, cậu sẽ ước giá ta được quay lại quá khứ, được sửa sai cho chính mình hay nhòm qua lỗ hổng của thời gian để hiểu về tương lai. Thời gian, như bao ông già khó tính khác, lừng lững đi mà chẳng thèm đoái hoài đến cậu.
    Ấy vậy, ở tiệm tạp hóa Namiya, thời gian đã ngưng đọng lại vào cái ngày giỗ thứ ba mươi của ông chủ tiệm. Nó chẳng còn là ông già khó tính nữa, thời gian đã trở thành kẻ đồng phạm đáng yêu biến tiệm tạp hóa Namiya thuở nào thành cầu nối của quá khứ và tương lai. Tại đây, những bức thư ở quá khứ được chuyển đến tương lai và ngược lại.

    Trạm trung chuyển quá khứ - tương lai ấy được vận hành bởi ba chàng trai với lí lịch chẳng hề 'tốt đẹp', họ bị dòng đời đưa đẩy, rồi trở thành kẻ trộm. Như bao 'bi kịch' khác, trong một lần chạy trốn, 3 thanh niên ấy vô tình trở thành người tư vấn hóm hỉnh nhưng thẳng tính đến lạ thường.

    “Dù mục đích là quấy rối hay trêu đùa thì người gửi thư cho tiệm tạp hóa Namiya về cơ bản cũng giống như những người nhờ tư vấn bình thường khác. Tâm hồn họ hé mở ở đâu đó, những thứ quan trọng theo đó mà chảy ra.”

    Thế rồi những lá thư được chuyển đến Namiya một cách đều đặn, ở quá khứ lẫn tương lai. Tạp hóa Namiya thật sự trở thành điểm tựa tinh thần cho những con người lạc lối, còn đang loay hoay với cuộc đời. Đó có thể là cậu bé muốn mình được 100 điểm trong bài thi sắp tới mà chẳng cần học hành gì, là chàng trai bán cá mơ hồ về chính tương lai của mình hay cô vận động viên bị dằn xé giữa ước mơ, lý tưởng và người mình yêu.

    Có lẽ, Namiya không chỉ đơn thuần là 'tiệm tạp hóa giải sầu', nó còn là cầu nối của tình yêu thương. Trước hết, đó là tình cảm của ông lão Namiya cặm cụi làm công việc tư vấn bất chấp bao điều dị nghị. Sau cùng, Namiya còn là nơi giúp người gửi thư hiểu rõ bản thân mình cần gì, để họ có thể gửi gắm những câu chuyện đời, qua đó thêm yêu chính cuộc sống này.

    Xưa nay, người lội ngược quá khứ để hiểu mình là ai không hiếm, kẻ nhìn vào tương lai để phấn đấu cũng chẳng thiếu, nhưng người có thể đan xen giữa hai chiều không gian khác nhau, dựng xây nên một tiệm tạp hóa ở lưng chừng khoảng thời gian ấy kết nối những câu chuyện nhỏ, đầy nhân văn chỉ có thể là Higashino Keigo.

    “Bản đồ của bạn vẫn còn là tờ giấy trắng. Bạn đang ở trong tình trạng dù rất muốn quyết định đích đến nhưng lại không biết đường đi nằm ở đâu.
    Bản đồ là giấy trắng thì dĩ nhiên là lúng túng rồi. Ai cũng sẽ thấy mất phương hướng.
    Nhưng bạn hãy thử thay đổi cách nhìn. Vì còn là giấy trắng nên bạn có thể vẽ bất kì bản đồ nào. Tất cả là tùy ở bạn. Mọi thứ đều tự do, khả năng là vô tận. Điều này thật tuyệt. Tôi mong bạn hãy tin vào bản thân và cháy hết mình với cuộc đời.”

    Nếu một ngày nào đó, cậu đầy băn khoăn, loay hoay với cuộc đời này, hãy tìm đến tiệm tạp hóa Namiya, gõ 'cốc cốc' vào cánh cửa im lìm ấy, thả vào đấy một lá thư với bao trăn trở, tớ tin cậu sẽ sớm tìm được câu trả lời cho riêng mình. Nhất định là vậy.

  • Aya

    4.5⭐️ Berbeda dengan judul-judul dari penulis yang sebelumnya aku baca yang lebih bergenre misteri detektif, yang ini mengandung unsur magical realism. Tapi kesamaannya adalah penulis selalu bisa menonjolkan karakter setiap tokohnya.

    Buku ini banyak memberikan pelajaran hidup lewat masalah-masalah yang dihadapi oleh para tokohnya. Ceritanya heartwarming dan di beberapa bagian bikin sesak napas 😢 atau buat kamu yang gampang tersentuh, mungkin akan nangis bercucuran air mata.

    Tapi sama seperti novel Keigo yang lainnya, pasti ada bagian yang bikin agak bosen, meskipun lebih sedikit porsinya di sini.

  • Pawarut Jongsirirag

    หลังจากชื่อของเคโงะเงียบเหงามาหลายปี เล่มนี้น่าจะเป็นเล่มที่ทำให้ชื่อของเคโงะกลับมาเป็นกระเเสได้อีกครั้ง

    เสน่ห์ของเล่มนี่คิดว่าเป็นการร้อยเรียงเรื่องราวของตัวละครทั้งหมดได้อย่างลื่นไหล ทุกคนมีส่วนในก้าวเดินของกันเเละกัน ขาดคนใดไป จิ๊กซอว์ของภาพๆนี้อาจจะไม่เกิดขึ้นเลยก็ได้

    สิ่งที่เล่มนี้บอกกับเราอยากหนักหน่วงตลอดทั้งเล่มนั่นก็คือ เมื่อเรากำลังอยู่ตรงทางเเยกของชีวิตว่าเราจะไปทางไหนดีระหว่างซ้ายหรือขวา ทั้งๆที่ถ้าเรานั่งลงคิดทบทวนดีๆ ทางเดินที่เรามองเห็นไม่ได้มีเเค่นั้น ยังมีอีกหลายเส้นทางที่เราอาจนึกไม่ถึงหรือบอกตัวเองว่ามันไม่มีหรอกเส้นทางเส้นนี้ เเต่ขอเพียงมีใครบางคนมาบอกเราว่า “มันมีนะเว้ยทางเลือกเส้นนี้ หยุดหลอกตัวเอง เเล้วคิดอย่างจริงจังซะที”

    บางเหตุการณ์เราเเค่ต้องการคนมาตบหน้าซักฉาดให้มีสติหน่อยก็คงเพียงพอเเล้ว...

    ปล.จริงๆจะให้ 4 ดาว พออ่านบทสุดท้าย เออให้ 5 ก็ได้..

  • Rafli


    Keajaiban Toko Kelontong Namiya adalah karya
    Keigo Higashino pertama yang kubaca. Teman-teman di twitter sering membicarakan buku ini dan banyak yang bilang bukunya bagus. Meskipun begitu, ekspektasiku untuk buku ini tidak terlalu tinggi. Namun, aku benar-benar jatuh cinta sama buku ini setelah merampungkannya. Tak henti-hentinya aku berdecak kagum dengan kepiawaian penulis menyusun cerita yang rumit tetapi sungguh indah ini. Aku tak ragu untuk menyebut
    Keigo Higashino adalah penulis yang genius dan mulai paham kenapa banyak orang menggemari karya-karyanya. Aku sangat puas sama semua aspek yang ada di buku ini, dari gradasi warna biru dan desain sederhana pada cover-nya –yang memiliki kesan magis sebagaimana judulnya—hingga jenis font yang dipilih penerbit.


    Buku ini terbagi menjadi lima bab dan di setiap babnya mengisahkan suatu cerita yang sebetulnya dapat berdiri sendiri. Setiap bab dibagi lagi ke beberapa subbab yang pendek, sehingga tidak akan membuat pembaca sesak dan kelelahan. Membaca novel ini rasanya seperti membaca kumpulan cerita, tetapi keseluruhannya saling berkaitan membentuk kisah yang utuh dan megah. Tokoh-tokohnya pun berbeda di setiap bab. Maka dari itu, tokoh di buku ini sangat banyak. Namun, lucunya aku tidak merasa kesulitan sama sekali menghafal nama-nama Jepang yang ada di buku ini.


    Pada bab pertama, penulis tanpa banyak perkenalan langsung menyodorkan sebuah misteri yang tidak bisa diterima dengan akal sehat. Tiga orang berandal –Atsuya, Shota, dan Kohei—yang baru saja merampok sebuah rumah bersembunyi di sebuah toko kelontong tua tak berpenghuni. Mereka berniat tinggal hingga menjelang fajar. Namun, secara misterius sebuah surat jatuh dari lubang surat di pintu gulung toko. Surat yang setelah mereka selidiki ternyata datang dari masa lalu itu membuat mereka bingung setengah mati. Meskipun begitu, mereka mulai menikmati kejanggalan ini dan acara berbalas-balasan surat pun terjadi. Mereka menulis surat balasan dan memasukkannya ke dalam kotak susu di sebelah pintu belakang. Lubang surat dan kotak susu menjadi portal waktu untuk berkomunikasi dengan orang-orang di masa lalu. Di bab ini, latar waktunya adalah masa sekarang, yaitu tahun 2012. Premis yang mengejutkan ini sukses memancing rasa penasaranku, apalagi penulis memasukkan kejadian Pemboikotan Olimpiade Moskow 1980 –yang sebelumnya kutemui dalam buku
    The Kite Runner-nya
    Khaled Hosseini—sebagai poin penting di bab ini.


    Memasuki bab kedua, cerita beralih ke masa 32 tahun lalu, tepatnya pada tahun 1980. Seorang musisi amatir bimbang apakah ia harus memperjuangkan mimpinya untuk menjadi musisi professional atau menguburnya dalam-dalam dan melanjutkan usaha toko ikan milik keluarganya. Menariknya, ia dibesarkan di tempat yang sama dengan tempat di mana toko kelontong Namiya berdiri. Ia pun mengirim surat konsultasi. Seperti yang sudah kutulis di atas bahwa antarbab saling terkait, saat dia mendapat surat balasan, aku pun hafal siapa yang menulis surat tersebut dari gaya penulisannya. Di sini diceritakan latar belakang sang musisi dan kerja kerasnya untuk menggapai mimpinya. Konflik batin yang dialami sang musisi pun turut kurasakan. Kisah ini pun ditutup dengan peristiwa penting yang menjadi akar dari banyak keajaiban yang mengikutinya, salah satunya lahirnya musisi naik daun yang menginspirasi banyak orang, termasuk tiga berandalan tadi.


    Di bab ketiga, aku diajak lebih mengenal siapa sebenarnya pemilik toko kelontong Namiya. Sampai di sini keajaiban yang diberikan penulis makin terasa. Banyak kejadian menarik, mengejutkan, dan mengharukan yang terjadi. Di bab selanjutnya, cerita kembali ke masa sekarang, yaitu tahun 2012. Tokoh utama di bab ini pun berganti. Ia adalah seorang mantan penggemar berat band legendaris The Beatles. Ini adalah salah satu bab kesukaanku. Kisahnya cukup panjang, tetapi dengan perasaan yang ringan mampu kuselesaikan. Banyak informasi baru yang kudapat. Jika sebelumnya aku hanya sekadar tahu di dunia ini ada band bernama The Beatles, kini aku lebih mengenal band itu berkat tokoh di bab ini. Di bagian akhir, perasaanku menjadi campur aduk. Sungguh, bab keempat ini tidak hanya indah, tetapi juga tragis.


    Sampailah di bab terakhir. Latar waktunya tahun 1980. Di bab ini fokus utamanya adalah seorang gadis yang baru lulus sekolah menengah atas dan memutuskan untuk menjadi hostes yang berpenghasilan tinggi demi bisa membalas jasa nenek angkatnya. Diceritakan sejak dari awal hingga ia sukses besar setelah menuruti saran yang tertulis di surat balasan toko kelontong Namiya. Akhir kisah di bab ini membuatku tercengang, tidak kusangka akan memberi kenyataan yang mengejutkan.


    Kesimpulannya, semua tokoh di setiap bab memiliki permasalahan yang pelik dan mengetahui kemasyhuran toko kelontong Namiya sebagai toko kelontong yang merangkap tempat konsultasi. Tokoh-tokoh yang ada di buku ini walaupun hidup di masa yang berbeda-beda, tetapi saling memengaruhi. Bukan secara kebetulan, tetapi ada suatu tempat dan kisah terdahulu yang menghubungkan mereka. Membaca buku ini rasanya aku seperti diberi setumpuk benang kusut. Mengikuti kisahnya dari awal hingga akhir terasa seperti meluruskan kembali benang tersebut. Butuh perjuangan memang, tetapi ini pengalaman menjelajah waktu yang mengasyikkan.


    Meskipun aku sangat menikmati buku ini, aku harus mengakui bahwa ada beberapa kesulitan yang kuhadapi di tengah membacanya –mengingat penulis menggunakan alur non-linear—salah satunya adalah menentukan tahun terjadinya kejadian. Penulis dalam menarasikan sangat baik, tetapi aku menemukan ketidakkonsistenan yang membingungkan, yaitu tahun pengumuman toko kelontong Namiya buka kembali, apakah 33 tahun atau 32 tahun kemudian. Memasuki bab keempat, aku mencatat detail-detail penting agar lebih paham dan ingat—terlalu bersemangat karena telanjur jatuh cinta dengan ceritanya. Memaca buku ini akan lebih enak bersama teman agar bisa saling mendiskusikan—selain itu, pastinya akan memberi sensasi yang lebih seru jika membaca bersama orang lain. Akan tetapi, jika kamu tidak mementingkan itu semua, pengalaman menyenangkan yang ditawarkan penulis pun tidak akan hilang atau berkurang sebab gaya penulisannya sangat sederhana dan mudah dipahami. Hal tersebut tentunya tak lepas dari peran penerjemah yang berhasil menerjemahkan buku berbahasa Jepang ini dengan begitu apik. Ia juga memberikan catatan kaki untuk kata-kata yang belum memiliki padanan kata bahasa Indonesia-nya. Meskipun begitu, buku ini tak luput dari kesalahan-kesalahan kecil, seperti kata yang ditulis dua kali dan kata yang hilang—biasanya kata depan—sehingga tidak logis.


    Buku ini mengggunakan sudut pandang orang ketiga dari awal hingga akhir dan mengusung genre magical-realism. Di antara tokoh yang begitu banyak, aku bisa bilang bahwa tiga berandal—Atsuya, Shota, dan Kohei—yang paling menonjol. Atsuya mempunyai karakter tegas, blak-blakan, dan mengedepankan logika. Shota sangat tertarik dengan hal-hal baru dan termasuk cerdas—dia yang pertama menyadari ada yang tidak beres dengan situasi yang menimpanya dan memikirkan teori-teori. Sementara Kohei orangnya lugu dan mudah merasa bersalah. Alurnya mengalir, setiap bagian tidak ada yang sia-sia dan mengokohkan cerita. Keajaiban dibangun pelan-pelan, disusun dengan cukup rapi, dan selalu ada sebab-akibat. Beberapa kali aku dibuat takjub dan bertanya-tanya apa yang ada di dalam kepala penulis.


    Banyak pelajaran yang bisa dipetik dari buku ini. Yang paling kuingat dan ku mengerti adalah orang yang mengetahui bahwa hidupnya akan segera berakhir akan cenderung memikirkan kebaikan-kebaikan yang bisa diberikannya untuk sesama di sisa waktu mereka. Mereka tidak lagi memikirkan nafsu dunia dan berupaya untuk meninggalkan kenangan baik di dunia sebanyak-banyaknya. Ini mengingatkanku pada Morrie Schwartz dalam buku
    Tuesdays with Morrie karya
    Mitch Albom. Melalui tokoh Yuji Namiya, aku belajar arti ketulusan lewat tulisan-tulisannya. Ia bahkan membalas surat kosong dengan kata-kata luar biasa yang mengubah jalan hidup seseorang. Aku juga menyadari bahwa surat menyurat adalah kegiatan yang ‘sakral’—di zaman yang serbacepat ini kita sudah sangat jarang melakukannya. Buku ini adalah tipe buku dengan cerita yang menghangatkan hati dan buku yang memaksamu untuk terus-terusan membuka halaman selanjutnya. Menyelesaikannya, perasaanku mendadak penuh dan gembira. Sangat menyenangkan! Buku ini cocok dibaca untuk siapa saja. Saking sukanya, aku berniat untuk membacanya ulang dengan buku fisik—kali ini aku baca melalui aplikasi Gramedia Digital—di lain kesempatan. Setelah ini, aku tak ragu untuk mulai membaca karya-karya
    Keigo Higashino lainnya. Kuberikan lima bintang untuk buku yang berkesan ini.

  • Thương

    Đan cài nút thắt mở xuất sắc. Các câu chuyện thoạt đầu tưởng chừng riêng lẻ cuối cùng lại có một sợi dây liên kết từ đầu đến cuối. Rất nhân văn mà không bị kiểu triết lý dạy đời.

    Thực ra mình tính rate 4 sao nhưng cuốn sách này đã mang lại hứng thú đọc sách mà mình lỡ mất suốt nửa năm qua nên tặng thêm 1 sao. Ehehe

  • Vui Lên

    Đọc lại sách sau 2-3 năm chi đó. Quá hợp thời điểm khi đang soạn bài về sự tử tế, đồng cảm, lắng nghe.

    Mình đoán rằng Keigo chắc nghiên cứu nhiều về trị liệu, mối quan hệ, tâm lý khi viết cuốn này. Chủ tiệm đã trở thành một không gian an toàn, bí ẩn và tuyệt vời để hàn gắn rất nhiều trái tim tổn thương, lạc lối.

    Đọc xong cũng có thêm nhiều cảm hứng để làm cái này cái nọ cái kia ghê.

  • Holly Lê

    Thực sự quá CẢM ĐỘNG... và quả là một điều DIỆU KỲ!!!
    ----------

    "Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya" bao gồm 5 câu chuyện.

    1. Thư Hồi Âm Để Trong Hộp Nhận Sữa
    2. Thổi Kèn Harmonica Giữa Đêm Khuya
    3. Ở Trong Xe Civic Đến Sáng
    4. Mặc Niệm Bằng Nhạc Beatles
    5. Cầu Nguyện Từ Trên Trời Cao

    Bắt đầu bằng một tình huống rất hoạt kê: Ba tên trộm vặt sau khi khoắn đồ, trên bước đường đào tẩu thì đi đến một ngôi nhà hoang - chính là tiệm tạp hóa Namiya! Tại đây, cả bọn vô tình cuốn vào vai trò "bất đắc dĩ" chuyên gia gỡ rối tơ lòng, một công việc yêu thích và gần như là sứ mệnh sống của chủ tiệm tạp hóa - ông Namiya Yuji.

    5 chương truyện là 5 câu chuyện với 5 chủ thể chính, tưởng chừng như là những câu chuyện rời rạc tách bạch. Nhưng mấy ai ngờ (trừ tác giả và độc giả), tất cả đều có mối liên quan vô hình với Tiệm tạp hóa Namiya và Trại trẻ M cùng những điều ẩn giấu vô cùng cảm động.

    Mình thực sự đã Bật Khóc khi đọc đoạn kết của câu chuyện "Thổi Kèn Harmonica Giữa Đêm Khuya", cái giá để người nghệ sĩ ấy lưu danh là Sinh mạng và Lòng tốt, thật nhân văn và cao đẹp!

    Cái cao cường trong bút pháp của tác giả Higashino Keigo là khả năng Cài Cắm và Xâu Chuỗi tình tiết vô cùng khéo léo tài tình. Đây là dấu ấn mình nể phục nhất khi đọc tác phẩm của ông.

    Mình từng biết đến Higashino Keigo qua mảng Trinh Thám, với những câu chuyện có tính xã hội sâu sắc, đầy trăn trở.

    Đến với "Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya", một cuốn thiên hẳn về Câu Chuyện Xã Hội, mình càng ngạc nhiên hơn với bút lực và ý nghĩa câu chuyện mà Higashino Keigo mang lại.

    Tuy không hẳn là quyển cao vời hoàn hảo tuyệt đối, nhưng mình rate 5* cho "Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya" vì sự cao đẹp trong các câu chuyện.

  • Harun Ahmed

    3.5/5

    চমৎকার বই।কিন্তু এই ধরনের লেখা জাপানি সাহিত্যে মোটেও দুর্লভ কিছু নয়। কেউ অতীতে করে আসা ভুল শুধরে নিতে পারবে অথবা বিষাদগ্রস্ত কোনো মানুষ দ্বিতীয়বার একটা সুযোগ পাবে কিংবা কাকতালীয় ঘটনায় তার জীবন বদলে যাবে। পুরোটা সময়জুড়ে ভালো লাগার অনুভূতি কাজ করবে -এই হচ্ছে ব্যাপার।যারা এ জাতীয় জাপানি বই আগে পড়েন নি তারা অভিভূত হবে পড়ে।আমিও হতাম, যদি না........