Title | : | Kicking Away the Ladder: Development Strategy in Historical Perspective |
Author | : | |
Rating | : | |
ISBN | : | 1843310279 |
ISBN-10 | : | 9781843310273 |
Language | : | English |
Format Type | : | Paperback |
Number of Pages | : | 187 |
Publication | : | First published July 1, 2002 |
For more information please see the book website: http: //kickingawaytheladder.anthempressblog.com
Kicking Away the Ladder: Development Strategy in Historical Perspective Reviews
-
الكتاب فعلاً رائع
بل إنه كتاب فى الإقتصاد يجعلك تبكى
ما أعلمه أن كتب الرعب أو الرومانسية هى التى تجعل الإنسان يبكى
ولكن هذا الكتاب على الرغم من أنه كتاب فى الإقتصاد
إلا أنه يجعلك ترى الأمم هم أبطال الكتاب
الأمم المتقدمة والأمم المتأخرة
ثم يوضح لك كيف ان الأمة التى تتقدم تمحو كل الطرق التى تقدمت بها
حتى تكون هي فى المقدمة وتظل الأمم المتأخرة فى مكانها
الكتاب له أهمية خاصة أخرى أن مقدمة الكتاب كتبها د. مصطفى الرفاعى وهو وزير سابق للصناعة والتنمية التكنولوجية بمصر
رغم أن الكتاب به الكثير من الإحصائيات لا أنه يبسط لك النتيجة
أن كل من يصل للقمة ... يركل السلم بعيداً
الميزة الأخرى فى الكتاب أنه يوضح لك التسلسل التاريخى لكل العوامل الإقتصادية مثل كيف اصبحت الدول الغنية غنية.. وهذافى الفصل الأول
ثم يتابع فى الفصل الثانى عن سياسات التنمية الإقتصادية
والمنظور التاريخي للسياسات الصناعية والتجارية والتكنولوجية
ثم ينتقل بمنتهى السلاسةللفصل الثالث حيث يوضح فيه
المؤسسات والتنمية الإقتصادية من منظور تاريخي
ثم ينهى الكتاب فى الفصل الرابع بعنوان
دروس للحاضر
الكتاب كله فى حدود 200 صفحة ولكنه يؤثر فى كل مشاعرك
حتى إن لم تكن خبير أو لديك دراية بعلم الإقتصاد
وهو كما قلت كتاب رائع يمزج المشاعر بالإقتصاد
ويجعلك ترى الصورة بمنتهى الوضوح
أنصح به لكل من يهتم بمعرفة الجانب الحقيقي وغير المنظور من الإقتصاد
خاصة الفصل الثانى فهو يوضح حقيقة الليبرالية وعلاقتها بالإقتصاد وخطورة ذلك على إستمرار وتزايد الفقر فى العالم ورسم صورة مضللة عن إزالة الفقر من العالم . والفترة التاريخية قبل الحرب العالمية الأولى والتى كان يطبق فيها نظام التجارة الحر بشكل موسع على كل دول العالم بما فيها الصين ( سيام ) وإيران ( بلاد فارس ) وتركيا ( الإمبراطورية العثمانية )
كل الشكر للكاتب فقد قام بعمل يستحق أن يضع عليه إسمه
( ركل السلم بعيداً ) -
If
Bad Samaritans: The Myth of Free Trade and the Secret History of Capitalism is more for general readers, Kicking Away the Ladder is directed towards more professional/academic audience. Highly organized and very clear + concise argument, it provides such a brief but meaningful overview of the history of development, and thus a perfect introduction for economists/policy makers. Ha-Joon Chang is also careful in presenting and interpreting data.
The scope of the book, however, does not allow deep analysis and does not argue about the validity/reliability of its methodology. But I think it does remind readers of a very useful tool often ignored in studying econ: history - such a vast amount of data and lessons should be more valued and learned from more often. Economics has been viewed too much in an abstract manner. -
La tesis del libro es que los países desarrollados llegaron a ese estatus aplicando una serie de políticas que hoy prohiben a los países en desarrollo. Como dice el título, que parafresea a Frederich List, "patearon la escalera" que les permitió llegar a donde están para que los que venían detrás no pudieran subir.
Hoy la receta económica ortodoxa, impulsada por los países desarrollados e impuesta por los organismos multilaterales como el FMI, el BM y la OMC, habla de que un país necesita "buenas prácticas económicas" (libre mercado) y "buenas instituciones" (democracia, buena burocracia, etc) para desarrollarse. Haciendo uso de un enfoque histórico, Chang muestra que en verdad la mayoría de los países desarrollados lo hicieron aplicando diferentes herramientas de la política industrial (como aranceles altos, protección de industrias jóvenes, etc), muchas de las cuales hoy están prohibidas o desaconsejadas. Es un libro pensado para el público general pero siento que podría haber profundizado un poco más en algunas cuestiones. -
Somewhat disappointed by this one. I'm sympathetic to Chang's central argument -- that protectionism and industrial policy were important tools in the growth of today's developed countries -- but the historical work to get there is just too thin. Chang has a tendency to read correlation as causation, which is OK in the messy world of history, provided that you make a strong case unpacking the mechanisms and delving into the institutional detail. But with 700 years of European economic history to cover in fifty-odd pages, there just isn't enough meat on the bones.
(As an example of the historical critiques, read the indispensable
Pseudoerasmus on tariffs.)
Would make for a nice companion to Joe Studwell's How Asia Works for someone new to (mildly) heterodox development. But if you want to dig deeper, look elsewhere. -
This was another great book by Ha-Joon Chang. It covers a lot of the same ideas as "Bad Samaritans", though this one came first. There are some great comparative economic history charts in here. Either book is good for disabusing yourself of the idea that any rich country actually got rich by following the advice they give to poor countries (i.e., Neo-Liberal reforms). This is essential reading if you want to pull the rug out of most American libertarian arguments.
-
كتاب أحزنني .. فهو يوضح كيف أصبحنا نحن الدول الناميه مجرد دميه تحركها الدول المتقدمه .. كم من الحلول المقدمه و التي تخبيء بين ثناياها السم .. فكل من يصل للقمه يركل السلم بعيدا .. فالدول المتقدمه و إدارتها لصندوق النقد الدولي و الليبراليه العالميه لا تسعي أبدا الي النهوض بالدول الناميه بل تريد أن تبقي دائما في ثالوث الفقر و الجهل و البطاله!! :(
-
هذا الكتاب من الكتب التي توضح لك " كيف يُدار العالم !" ، فهو يوضح التخريب الاقتصادي الممنهج الذي تتبعه الدول الغنية - الرأسمالية- حيال الدول النامية ، فالسؤال الذي يحاول " ها-جون تشانج" الإجابة عليه هو هل حقيقة الدول المتقدمة حاليًا عندما كانت في مرحلة النمو الأولى تنتهج تلك السياسات التي توصي بها حاليًا الدول النامية ؟!.
إن المؤلف يؤكد أن ما حدث مخالف لذلك تمامًا ، ومن ثم فإن السلم الذي صعدت عليه الدول الغنية حاليًا نحو التنمية تم ركله بعيدًا حتى لا يصعد غيرها عليه ، بمعنى آخر أن هذه الدول عملت على إخفاء أسرار نجاحها ، ومن هنا يبحث الكتاب عن الكيفية التي أصبحت بها هذه الدول غنية بالفعل .
إن الكتاب رغم أنه اقتصادي بحت إلا أنه كُتب بأسلوب سهل وجميل ، إنه يوضح لك بلسان الحال كيف يتحول البشر إلى وحوش تمص دماء الأبرياء ، كيف أن هذه النهضة وهذا التقدم الذي يفتخر به الغرب قامت على أجساد الضعفاء باستعمارهم ومص ما تبقى فيهم من ماء الحياة ، ثم يحاول تفكيك بعض الرؤى الشائعة التي ليس لها نصيب من الصحة ، مثلًا بريطانيا - وفق النظرة السائدة- هي المدافع الصلب عن التجارة الحرة واقتصاد السوق الحر ، ولكن كيف كانت بدايات بريطانيا ؟ إنها أول دولة تجيد فن الترويج للصناعات الوليدة وحمايتها ، فبدايتها غير ما تنادي به حاليًا .
يقرر الاقتصادي الألماني " فردريك ليست " أن التجارة الحرة يمكن أن تكون مفيدة بين دول على مستوى متشابه من التنمية الصناعية ، وغير ذلك يؤدي إلى تدمير الصناعات الوطنية ، ونفس الأمر ينطبق على الولايات المتحدة ، فعندما حققت تفوقها الصناعي راحت تروج للتجارة الحرة ، على الرغم أنها أنجزت هذا التفوق من خلال الصناعة الوطنية ، وكذا بريطانيا عندما وصلت إلى حافة التقدم التكنولوجي تخلصت من منافسيها ، واستخدمت كل وسائل الحد من نقل التكنولوجيا إلى المنافسين .
لماذا الكلام عن بريطانيا تحديدًا ؟ وذلك لأنها الواحة الفكرية للمفاهيم الحديثة لسياسة " دعه يعمل دعه يمر " ، كما أن الرؤية الشائعة أنها حققت نموها وتقدمها دون تدخل جوهري من جانب الدولة ، ولكن المؤلف يؤكد أن الحقيقة ليست كذلك ، حتى في الولايات المتحدة يؤكد المؤلف أن دور الحكومة الفيدرالية في التقدم الصناعي كان معتبرًا حتى بعد الحرب .
فسياسة تحفيز الصناعات الوليدة - وفق مفاهيم القرن السادس عشر- التي صنعها الملك هنري السابع في بريطانيا ، وطورها الملوك الذين خلفوه لكان من الصعب أن تحقق بريطانيا النجاح المبدئي في عملية التصنيع ، ثم مع دخول مرحلة الثورة الصناعية واصلت بريطانيا سياسة تحفيز الإنتاج الصناعي عن طريق " الحماية التعريفية " و " حظر الواردات من المنتجات الأكثر تفوقًا على منتجاتها " .
وكذا الولايات المتحدة تعتبر حصن الحمائية الحديثة ، وهذه النظرة - وفق الكتاب- تخالف ما هو شائع ، ويلاحظ المؤلف أن الولايات المتحدة لم تبدأ في تزعم الحملة العالمية من اجل تحرير التجارة إلا بعد انتهاء الحرب العالمية الثانية ، وبعد أن ثبتت تفوقها الصناعي .
لمعرفة الإستغلال البشع الذي مارسته هذه الدول الراسمالية ، يذكر المؤلف أن اليابان في بداية تطورها لم تستطع فرض نظام حمائي في تجارتها ، حيث اضطرت لتوقيع سلسلة من المعاهدات غير المتكافئة عام ١٨٥٨ منعتها من فرض تعريفات تزيد عن ٥٪ في الوقت الذي كانت فيه الولايات المتحدة تفرض تعريفة تصل إلى ٥٠٪ .
وكذا بريطانيا انتهجت سياسات هدفت إلى منع تقدم التصنيع في المستعمرات ، وذلك عن طريق تجريم بعض المجالات التصنيعية ، وكذا حظر صادرات المستعمرات المنافسة ، وانظر قانون الصوف الذي قضى على صناعة الصوف الأيرلندية .
الكتاب يقرر بشكل واضح ومباشر أن سياسة " ركل السلم " لم تكن قادرة على إحداث ديناميكية النمو الموعود في الدول النامية خلال العقدين الأخيرين . -
En lo personal no me cautivo como otros; pero mi falta de concentracion no va a tirar abajo un libro muy bien investigado y muy bien escrito
-
Not too convincing though, but through the lens of historical approach, the book triggers some critical questions worth being answered, e.g. whether the development policy your country is pursuing is right or wrong, whether so-called free trade wave is beneficial or harmful to yours.
Do now-developed-countries really have good will to help developing countries? -
Written more for an academic/professional/specialist audience than the general reader, Chang's short book is still accessible and full of information that is vital to our understanding of how the ideology of free trade has been created in order to reward developed nations at the expense of those trying to develop. The United States, Great Britain, Germany—essentially every country that has successfully industrialized—used tariffs, protections of infant industries, control of capital markets and other policies that poor countries are warned away from, often at the expense of losing IMF or World Bank funding.
The ladder image is simple and brilliant. It was coined by Frederich List, a nineteenth century Germany economist, to describe how the British tried to impose free trade policies on nations that hadn’t yet become industrial powers and is no less true today than it was in 1834.
Chang historical approach is devastating to free trade apologists and propagandists who serve the dominant development ideology which keeps poor countries poor. His more popular book “Bad Samaritans” is based some of the research evident here. -
O livro traz dados históricos relevantes sobre os países desenvolvidos (PAD) com a intenção de mostrar que em vários momentos as práticas de livre-comércio recomendadas por eles não foram aplicadas ao longo do tempo. Entretanto, a conclusão de que o objetivo é impedir o crescimento dos países em desenvolvimento contém muitas falhas. O autor percebe a falha desse argumento quando diz que nem todas as práticas dos PADS quanto em estágio de desenvolvimento devem ser adotadas, a exemplo, sufrágio limitado e escravidão. Além disso, não discute de que os países em desenvolvimento adotam o protecionismo é algumas décadas. Na conclusão, indica que os países em desenvolvimento tiveram crescimento nos anos de 60 a 80, quando não adotaram as práticas recomendadas pelos PAD, entretanto omite que a maioria estava sob a ditadura militar e que a dívida pública aumentou nesse período. A nota é pela revisão histórica e não pela conclusão.
-
Contrary to popular belief many of the now developed countries (NDCs) used activist industrial policies, including tariff protection, to spur their processes of economic development, so argues Ha Joon Chang in this much needed intervention into the debate on free trade as a panacea for the developing world.
By providing a sense of historical perspective and amassing a variety of empirical evidence he shows that the kind of policies currently championed today by dominant interests and institutions run contrary to those the NDCs used themselves in the past. The intention of the book is to broaden the current policy debate and provide scope for alternatives to current economic orthodoxy. Chang surely accomplishes this aim with aplomb. Essential reading for those interested in development economics. -
The "best practices" required of developing countries--free trade, patent protection, central banks, no child labor, etc. and tied to IMF aid and other projects are in fact practices which the first world did not impose upon itself until relatively late in their own imperial and industrial success. I really don't know to whom this is a huge surprise, and I also can't imagine any first world political body that would have the backing to offer monetary aid WITHOUT imposing things like patent regulation because of pressure from their own companies. Whether this is a calculated "kicking away the ladder" so new emerging countries cannot compete, or whether developed countries won't aid practices their constituents find intolerable is arguable.
-
Neo-mercantilism with romantique undertonnes. Very 19th century. A confused reaction to neoliberalim. Is humanity in a loop between free trade ad protectionism. I hope not. Infant industry argument is wrong as many economic historians showcased, industrial policy is never universal, mostly depends on the dynamics of the spesific age/country and have lot of geopolitical aspects other than what’s efficient on paper. Producing more than you consume is not a development strategy in itself, you can borrow cheap credit if you have decent macro and continue consuming capital, machinary, commodity from abroad. There is no one rule for development.
-
في هذين الرابطين محاضرة مسموعة استعرض فيها تلخيص سريع لهذا الكتاب
https://soundcloud.com/shamseddeen/ki...
https://soundcloud.com/shamseddeen/2-... -
Very very good!
Not at all redundant. Very informative... he offers a good argument, makes you think a lot. -
"Đầu tiên, những sự thật lịch sử về kinh nghiệm phát triển của các nước phát triển nên được công bố một cách rộng rãi. Điều này không chỉ là vấn đề của việc "hiểu rõ lịch sử", mà còn tạo điều kiện cho các nước đang phát triển thực hiện những lựa chọn có đầy đủ thông tin về chính sách và thiết chế thích hợp cho họ. Phải có nỗ lực trí tuệ lớn hơn để hiểu kĩ lưỡng hơn vai trò của chính sách và thiết chế - đặc biệt là thiết chế - đối với phát triển kinh tế, bằng cách loại bỏ những chuyện hoang đường và những lí thuyết quá giản lược đã làm mờ mắt nhiều lí thuyết gia và các nhà hoạch định chính sách.
Cụ thể hơn, về phương diện chính sách, "những chính sách tồi", mà phần lớn các nước NDC đã sử dụng rất hiệu quả khi còn là những nhà phát triển, ít nhất cần phải được phép sử dụng, nếu không nói là tích cực ủng hộ, bởi các nước phát triển và IDPE do họ kiểm soát. Trong khi đúng là những chính sách can thiệp ITT đôi khi có thể thoái hoá thành mạng lưới những thủ tục rườm rà và tham nhũng, thì điều đó cũng không có ý nghĩa rằng không nên sử dụng các chính sách đó. Nói cho cùng, chúng ra không bắt tất cả máy bay dừng bay vì có khả năng là chúng sẽ lao xuống đất hoặc bỏ tất cả các chương trình tiêm chủng vì một số trẻ có thể chết vì dị ứng.
Kết quả là, chúng ta cần một cách tiếp cận với quá trình hoạch định chính sách phát triển quốc tế khác hẳn cách tiếp cận mà các nước phát triển và IDPE theo đuổi.
Về phương diện chính sách, trước hết tôi ủng hộ sự thay đổi triệt để những điều kiện liên quan đến chính sách gắn liền với sự giúp đỡ tài chính từ Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (IMF) và Ngân hàng Thế giới (WB) hay từ chính phủ các nước phát triển. Những điều kiện này dựa trên việc thừa nhận rằng nhiều chính sách được cho là "tồi" trên thực tế lại không phải như vậy, và cũng không có chính sách "thực tiễn tốt nhất" mà tất cả phải bám vào. Thứ hai, các quy định của WTO và các hiệp định thương mại đa phương khác nên được viết lại để tạo điều kiện cho việc sử dụng một cách linh hoạt những công cụ thúc đẩy các ngành non trẻ (ví dụ như thuế xuất nhập khẩu và trợ cấp).
Việc cải tiến thiết chế nên được khuyến khích, vì chính tiềm năng phát triển to lớn mà sự kết hợp giữa các chính sách và thiết chế tốt (thực sự) có thể tạo ra. Nhưng, không nên đánh đồng việc đó với việc áp đặt một gói thiết chế cố định đương thời của các nước Mĩ-Anglo lên tất cả các quốc gia. Cần phải cố gắng nghiêm túc hơn nữa, cả trong lĩnh vực học thuật lẫn thực tiễn, nhằm tìm cho ra thiết chế nào là thực sự cần thiết hay có lợi cho những nhóm nước nào - căn cứ mức độ phát triển và những điều kiện về kinh tế, chính trị và thậm chí là văn hoá cụ thể của các nước đó. Cần đặc biệt thận trọng để không đòi hỏi các nước đang phát triển cải tạo quá nhanh các thiết chế của họ, đặc biệt là khi ta biết rằng họ đã có những thiết chế khá phát triển so với các nước NDC khi ở cùng một mức độ phát triển, và biết rằng việc thiết lập và vận hành những thiết chế mới là vô cùng tốn kém.
Cho phép các nước đang phát triển áp dụng những chính sách và thiết chế phù hợp hơn với giai đoạn phát triển của họ và với những điều kiện khác mà họ trải qua sẽ tạo điều kiện tăng trưởng nhanh hơn, như trong những năm 1960 và 1970. Điều này, về dài hạn, không chỉ có lợi cho các nước đang phát triển mà còn cho cả các nước phát triển, vì cơ hội giao thương và đầu tư sẽ gia tăng. Việc các nước phát triển không có khả năng nhìn thấy điều này là bi kịch của thời đại chúng ta. Nói theo ngạn ngữ của người Trung Quốc, thì họ có thể "bỏ những cái lợi lớn, và lâu dài để đuổi theo những cái lợi nhỏ, và ngắn hạn". Đây là thời gian để suy nghĩ lại xem chính sách và thiết chế nào sẽ giúp các nước đang phát triển hiện nay phát triển nhanh hơn; điều đó, đến lượt nó, cũng sẽ mang lại nhiều lợi ích hơn cho những nước phát triển."
*ITT = industry, trade & technology: công nghiệp, thương mại, công nghệ
**NDC = now-developed countries: các quốc gia đã phát triển hiện nay -
Notwithstanding its release in 2002, I believe the main message of this book to be as relevant today as it was 16 years ago. Basically, Chang argues that the "now developed countries" (or: NDCs) are prescribing developmental strategies and rules for developing countries based on 'good policies' (such as a liberal trade schemes) and 'good institutions' (democracy, a good working bureaucracy, independent central banks etc.). But both these sets of 'good' stem from the idea that we - the NDCs - have used these to grow and develop. That they are therefore essential to any growth strategy.
Incorrect, Chang argues. By tracing the development path of the US, the UK, Germany, France, Sweden, the Netherlands and Belgium, Switzerland and Japan, he lays bare two fundamental and insightful things. Firstly, that all these countries have used 'bad policies' to successfully grow themselves: tariffs, import quotas, export subsidies, direct government subsidies, etc. In other words: protecting your infant industries from outside (and often at that point: better and fiercer) competition, can be healthy, and can be logical.
Secondly, the institutions which we now suggest to be taken over in a limited amount of time (think: imposing democracy as quickly as possible) is also not in line with the NDC experience, since it has often taken decades, if not centuries, for the NDCs to have some working 'good governance' institutions in this sense.
In sum, Chang argues that the NDCs are denying developing countries the same policies and institutional development strategy that they themselves used. They are therefore 'kicking away the ladder' of development that they themselves have climbed. He therefore suggests restoring the intellectual debate, by showing that we too used these policies to grow, and should therefore at least allow them the freedom (or policy space) to use these as well - if not actively promote it.
Chang's analysis is a provoking one when it comes to showcasing the developmental path of NDCs. The main take-away should be that there is no one-size-fits-all approach to development strategy, and that both different types of government intervention can play a role in development strategies.
Two elements are missing though. Firstly, there is no analysis of how the international economic governance institutions (such as the IMF, World Bank or the WTO) are actually limiting the policy options of developing countries. I agree they do, to an extent (especially the shift from the GATT to the WTO). And I agree with the main message. But there is a larger (academic) debate raging until this day, revolving around the question to what extent the 'policy space' of developing countries is being curtailed by these institutions. Chang starts from the point that this is heavily constrained, and that this is detrimental. There is certainly a case to be made here, but a thorough analysis of the limiting options would have made this an even better, and more convincing, read.
Secondly, Douglas Irwin raises the important
point that correlation is no causation - and that Chang may have been misguided. From his historical analysis, he draws the conclusion that NDCs are now rich because of protectionist policies, but this is not necessarily so. Irwin argues that Chang fails to take into account very context-specific variables that could have accounted for the growth, despite the protectionist flavors. Hence, drawing the conclusion that protectionist policies are more favorable, may be a stretch. Chang should have (in Irwin's opinion) made a stronger case of how much protectionism actually played a role in the development of Western countries. -
For what the book sets out to do, Kicking Away the Ladder achieves quite a bit in a pretty short and digestible bite. The book provides an excellent historical overview of capitalist development strategies that then forms the basis for a critique of contemporary policy prescriptions for currently developing countries. The main thesis being: The now developed countries (NDCs) have established a set of policy requirements for currently developing countries to receive economic assistance that the NDC's themselves did not have to adhere to and that in fact hinder economic development.
The book examines the historical economic strategies NDCs used from tariffs, to loose patent and property rights (particularly intellectual property rights), to state direction of emerging business, to immigration laws that favored technical skills. The history, Chang argues, shows that rather than a laissez-faire approach to development, the NDCs actively protected emergent industries from competition and developed policies that benefited domestic economic development. Further, the institutions, laws, and policies that enable a more laissez-faire/neo-classical economic approach to capitalism only come late in development and essentially, when applied to developing countries, function as a tool to hinder the growth of their emerging economies.
My only real criticisms of the book have to do with Chang's failure to delve more deeply into policies, institutions and economic strategies that were/are contingent upon exploitation of laborers. He glosses over the use of slave and prison labor, imperialist conquest, and working conditions/labor conflict in NDC's as well as what impact that may have for policy prescription of currently developing countries. In fact, there are hints that he is not particularly concerned about working conditions or rights, as he groups democracy and rights in with other late neo-classical economic policies that limit economic development, for example, noting that universal suffrage in the NDCs didn't occur until the 20th Century and in some cases not until the 1960's and 70's. This position can lead him in some cases to erroneous conclusions about historical development, for example that the cause of the American Civil War was driven as much by tariffs as by slavery, which, in turn, can lead him to gloss over contemporary working conditions and exploitation in currently developing countries like China.
Overall, though, this is an excellent book. I very much appreciated the methodological approach of providing an historical account to "myth-bust" the idea that laissez-faire economics is the foundation of economic success, as well as the critical reassessment that this myth-busting offers our current situation. -
نبذه عن كتاب " ركل السلم بعيدًا""
تأليف : هـ . جون تشانج
قراءة و تلخيص : شمس الدين
دائمًا ما تقترح الدول الكبرى و المؤسسات الدولية التي تعمل في الصناعة و التجارة على الدول النامية أساليب معينة حتي تساعدها على النمو زاعمة أن تلك الأساليب هي التي مكنت الدول الكبري من الوصول لتك المكانة، وهو ما لم تتبعه حقا الدول المتقدمة, و لكنها سارت علي العكس من ذلك تمامًا ! فهي لم تحرر التجارة و لم تترك سوقها حرًا عندما كانت في طور بناء صناعتها , بل و تدخلت الدولة طويلًا لدعم صناعتها الوليده.
هنا يأتي السؤال؟
كيف اصبحت الدول الغنية بالفعل غنية ؟؟؟
يحاول الكاتب الإجابة علي هذا التساؤل بتقديم نموذج تفسيري , يحاول تتبع الأنماط التي سلكتها الدول المتقدمة عبر تاريخها , فهو يرصد الحقائق بالوثائق و المستندات التاريخية و يحاول أن يستقرئ منها الحقيقة التي حدثت و ليست الأساطير التي يحاول أن يروجها الغرب عن بداياته و فيها تدليس كبير و طمس للحقيقة , ( و ينقد النظرية التي تروج حديثًا بين دول العالم النامي عن تعظيم الاقتصاد الحر بدون حماية و تدخل من الدولة ) و يحاول تفنيد مزاعم ان السوق قادر علي تنظيم نفسه لأن آليات التنظيم الطبيعي بداخله .
يركز كثيرًا علي الاقتصادي الألماني الشهير في القرن التاسع عشر ""فريدريك ليست – Friedrich List " الذي يتم تجاهله في الأوساط الأكاديمية الآن عن عمد ...
فهو يدافع عن الصناعات الوطنية الوليدة و أنه لابد من تنميتها و الوقوف بجانبها حتي يشد عودها . و يقول إن الولايات المتحدة في بدايتها ضربت بعرض الحائط توصيات لآدم سميث تنصحها بانتهاج منهج السوق الحر ( في كتابه ثروة الأمم ) و اتخذت من مقولات "ليست " بأن تحتضن و تحافظ علي صناعاتها الوليدة حتي أصبحت في قمة العالم الحديث التكنولوجي .
يستعرض الكاتب ذلك من خلال عرض موجز لخصائص بعض من الدول المتقدمة مثل إنجلترا , الولايات المتحدة , فرنسا , المانيا , هولندا , السويد ... و لا يعزو التطور الصناعي لكل دولة فقط لسياسات الحماية الجمركية التي مارستها علي الوارد لتشجيع تصدير بضاعتها , و كيف كانت تفرض تصدير بضاعتها بالقوة في بعض الأحيان , و لكنه يستعرض بح��اد و يؤكد على أن كل تجربة لها خصوصيتها و العوامل التي ساعدت تلك الدولة أن تكون غنية تختلف من دولة لأخرى لطبيعة السكان و الناخ الذي يحدد النشاط الإقتصادي و ما إلى ذلك ( و لكن القاسم المشترك أنهم جميعًا مارسوا سياسات حمائية توجيهية لتشجيع و تنمية صناعاتهم الوليدة)
و عليه فلابد أن تكون قرارات الدول النامية نابعه من بحث ذاتي و تخدم سياساتهم التي يضعونها هم لا من تضعها تلك المنظمات , التي غالبًا لم تخدم إلا مصلحة المتحكمين فيها
سبب تسمية الكتاب لهذا الإسم انها حيلة ذكية و معروفة يلجأ إليها كل من وصل إلي قمة العظمة حين يركل السلم الذي صعد علي درجاته بعيدًا لحرمان الآخرين من وسيلة الصعود إليه أو اللحاق به ,
الكتاب قيم للغاية و سلس و أنصح به للجميع , فيمكن فهمه لغير المتخصصين و يتضمن معلومات شيقة جدًا عن تاريخ تلك الدول المتقدمة و كيف أنها لم تكن متقدمة طوال عمرها و أن اللحاق بها ممكن .. توزيع الشروق الدولية و يقع في 219 صفحة من الحجم المتوسط. -
Han-Joon Chang es el economista coreano que escribió Retirar la escalera. El planteo de este libro es sencillo, ¿cómo hicieron para crecer los países desarrollados? La respuesta asombra por su simplicidad: con políticas económicas e institucionales que luego recomendarían no implementar al resto de los países en desarrollo.
Básicamente, los países desarrollados implementaron políticas proteccionistas, intervencionistas y reguladoras, y una vez que alcanzaron el despegue, invocaron el libre comercio como “patrón óptimo” de conducta institucional y económica al resto de los países.
El título del libro de Chang está tomado de la obra del economista Friedrich List, autor que consideraba que una vez que los países adelantados trepan el muro del desarrollo, retiran la escalera para evitar que el resto los de los países en crecimiento alcancen la misma altura. List era un economista alemán promotor del proteccionismo porque entendió que esta política fue la que permitió a Inglaterra alcanzar el despegue económico, aunque luego, una vez logrado el desarrollo, el Reino Unido promovería el laisez-faire.
Los países desarrollados no sólo retiran la escalera para imponer a los demás Estados la libertad de comercio, basada fundamentalmente en la reducción de aranceles y en la eliminación de la intervención estatal, sino que también la retiran desde la cima con un discurso político e institucional que hace al “buen gobierno”, por ejemplo, la democracia (entendida en términos electorales), una burocracia profesional y moderna, un poder judicial independiente, una legalidad que respalde la propiedad intelectual y las patentes y un Banco Central autónomo. Sin embargo, los países desarrollados no poseyeron ninguna de estas instituciones de “buen gobierno” durante su despegue. -
"Liệu có phải nước phát triển đang cố gắng “lên gác rút thang” bằng việc khăng khăng đòi các nước đang phát triển áp dụng những chính sách và thiết chế mà ngay cả chính họ đã không sử dụng trong quá trình phát triển hay không?
- Ha-Joon Chang -
Khi bạn đang cô đơn và chán nản với mấy thứ tình cảm vặt vãnh tầm thường quẩn quanh cả ngoài đời lẫn trong tiểu thuyết; Khi bạn cảm thấy những vấn đề phát triển bản thân trong những cuốn sách kỹ năng thường thấy không thể cải tạo bản thân; Thì việc đắm chìm trong một cuốn sách siêu thú vị về kinh tế như Lên gác rút thang là một trong những thứ nên làm thay vì cứ chạy theo mấy cô nàng xấu tính để rồi rơi vào cái cảnh lên gác rút thang, mãi đuổi theo trong vô vọng =((
Thông qua việc mô tả quá trình trở nên giàu có của những quốc gia giàu có như Đức- Anh- Pháp- Mỹ- Thụy Điển trong thế kỷ XIX và mô hình Đông Á trong thế kỷ XX, Ha-Joon Chang đã đưa ra những đề xuất mà gần như chúng ta không nghĩ đến, những định kiến trước giờ về con đường phát triển hóa ra không hẳn đúng như chúng ta từng tưởng tượng.
Bóc tách từng vấn đề, từ thuế quan đến tư pháp và phổ thông đầu phiếu, bằng phương pháp thống kê và những lập luận thuyết phục, tác giả đã vạch ra những điểm mà những nhà kinh tế học dòng chính đưa ra không hẳn phù hợp giúp đỡ những quốc gia đang phát triển hiện nay trở lên thịnh vương.
Tất nhiên, nhiều điều mà Ha-Joon Chang đề xuất trong cuốn sách không hẳn thuyết phục, nhiều quan điểm mình không tán đồng, nhưng không thể phủ nhận tác giả đã cung cấp những lập luận rất logic, dữ liệu phong phú, trích dẫn rất sâu sắc và cách tiếp cận đa dạng để giải thích những nội dung mang tính kinh tế-lịch sử-chính trị trở lên dễ hấp thụ, kể cả với dân mù kinh tế như mình. -
A devastating critique of Liberal notions of Development.
A vindication of the contentions of Friedrich List and the 'American System' (Carey, Hamilton, Clay ect.).
Chang, through the historical method (that is to say, by looking at what actually happened), identifies protectionism and other forms of Government intervention as the means by which nations develop.
Contrary to the assertions that Protection is the policy of backwardness, Chang examines the economic development of Nations such as America and the UK, perceptively noting that the aforementioned were built upon practices which they now condemn.
America was the foremost protectionist nation on the planet from the early 19th century to 1945. The United Kingdom's economic history is littered with examples of government intervention.
For these proclaimers of the Gospel of Free Trade, the means by which they became developed must be obscured - to borrow from Hamilton, the ladder toward the sun must be kicked away.
In other words: Protection for me, free trade for thee.
tl;dr NEVER TRUST ANGLO SAXONS -
Dense and very technical, Kicking Away the Ladder lays out in a very convincing manner how the rhetoric coming from the World Bank, the IMF, and the WTO is ahistorical at its best and neocolonial at its worst. While he never makes the claim that these countries policies are in fact a form of neo-colonialism, he lays out the historical facts of the development of our modern “free trade” countries like England and USA. Their development and the factors that lead to their dominance are the same factors we are prohibiting or attacking other countries like China for (not respecting IPR, patents, corporate espionage, and poaching skilled workers, etc). It does beg the question, are these institutions simply ignorant of their past or well aware of it and actively trying to “kick away the ladder” of any developing country that tries it?
-
This is a book I intend to reread a year from now. I believe it has changed my perspective regarding international politics and developmental issues, so from now on I'll try and interpret facts through the perspective Chang provided. Meanwhile, I'll try and follow some of the bibliography he suggests to see if I can mitigate some of my doubts.
If you believe you're a neoliberal, this book is for you. It will challenge some of your most basic beliefs - and what could be better? You might be able to disagree with him entirely, but I'm sure that reading this book will sophisticate your thoughts in the matter and throw some doubts where there was none. Too bad this is not the best-seller it could have been. -
Cho là những gì tác giả nghiên cứu là đúng, thì mới thấy tư tưởng “khi ta giàu, ta chẳng muốn thằng nào hơn ta” đâu chỉ thể hiện trong tư duy cá nhân mỗi người. Mà đó là hiệu ứng chung trên nh phương diện vĩ mô đó chứ. Đọc để thấy thế giới này suy cho cùng chả có thứ tốt lành nào ban phát từ phía dư dật cho phía túng thiếu cả, nếu có thì cũng vì một lợi ích tiềm ẩn nhất định nào đó. Thật đáng buồn!
Đọc quyển này để thấy tầm quan trọng của lịch sử khi nghiên cứu bất cứ hình thái tự nhiên nào liên quan đến con người, cự thể ở đây là Kinh tế học. Dĩ nhiên ở mặt nào đó, lịch sử cũng ko đáng tin cậy đến thế!, nhưng với cách phân tích này của tác giả thì thật khó có thể bác bỏ cho những dẫn chứng ông đưa ra! Thôi thì cứ chấp nhận nó để mở rộng thế giới quan ra một xíu! -
This book is an eye-opener about economic history that deals with the role of institutions in economic development. It compares the institutional landscape in currently developed economies, when they were early in the process of economic development, to the institutions exported to or demanded in the currently developing countries by the former through the multilateral organizations or trade deals. It establishes the fallacy in the historical myth propagated by neo-liberal economists that institutional development of a certain kind a central to economic growth.
-
Great academic work and proofs a fascinating point that is able to debunk much of present developmental policies and economic thought. But it is very academic, with every point being laid out and explained over and over again, so a bit difficult to read. If you want to get HJC's ideas and explainations of the economy, read "23 things they don't tell you about capitalism" or "Bad Samaritans", those are the fun reads.
In this book, he provides the proof for the explainations in the other books, and he does it well - but only for a really curious audience. -
Chang provides a very insightful and detailed analysis about the economic development of the Now Developed Countries. Contrary to common belief, they did get where they are now through free-trade but rather by means of infant industry protection: Steal technologies from others, protect your industry until it is strong enough and then promote policies that keep other countries at lower development stages - this is how you become a wealthy country.