L'enfant de Noé by Éric-Emmanuel Schmitt


L'enfant de Noé
Title : L'enfant de Noé
Author :
Rating :
ISBN : 2226151087
ISBN-10 : 9782226151087
Language : French
Format Type : Paperback
Number of Pages : 189
Publication : First published January 1, 2004

« Nous allons conclure un marché, veux-tu ? Toi, Joseph, tu feras semblant d'être chrétien, et moi je ferai semblant d'être juif. Ce sera notre secret, le plus grand des secrets. Toi et moi pourrions mourir de trahir ce secret. Juré ? Juré. » 1942. Joseph a sept ans. Séparé de sa famille, il est recueilli par le père Pons, homme simple et juste, qui ne se contente pas de sauver des vies. Mais que tente-t-il de préserver, tel Noé, dans ce monde menacé par un déluge de violence ? Un court et bouleversant roman dans la lignée de Monsieur Ibrahim et d'Oscar et la dame rose.


L'enfant de Noé Reviews


  • Maria Espadinha

    Os Noés da Humanidade


    O Filho de Noé é um incentivo à paz, e uma homenagem a todos aqueles que consagram as suas vidas a esse nobre ideal. Aqueles que arriscam a própria segurança (leia-se vida), protegendo outros dum Dilúvio que dá pelo nome de Guerra. São os Noés da Humanidade — heróis e ícones de coragem, amor incondicional e compaixão!...

    Padre Pons, não sou católica, mas adorei conhecê-lo!
    São os praticantes devotos do amor incondicional como o senhor que salvam a humanidade da desumanidade!

  • Ahmad Sharabiani

    L'enfant de Noé = Noah's Child (Le Cycle de l'invisible #4), Éric-Emmanuel Schmitt
    Originally published: 14 April 2004. It is 1942 and the Jews are being deported from Belgium. seven-year-old Joseph is taken to an orphanage, presided over by Father Pons. Joseph learns that to survive he must conceal his Jewish heritage and soon discovers that Father Pons has a secret of his own: he is risking his life not only for the boys but for the Jewish faith itself.
    تاریخ نخستین خوانش: ماه فوریه سال 2005 میلادی
    عنوان: پسر نوح؛ نویسنده: اریک امانوئل اشمیت؛ مترجم: مرتضی ثاقب فر؛ تهران، عطائی، 1383؛ در 144 ص؛ شابک: 9643136426؛ موضوع: داستانهای نویسندگان فرانسوی قرن 20 م
    عنوان: پسر نوح؛ نویسنده: اریک امانوئل اشمیت؛ مترجم: سمیه نوروزی؛ تهران، باغ نو، 1387؛ در 138 ص؛
    ا. شربیانی

  • Ilse

    Not my cup of tea.

    Rather simplistic and maudlin.

    I'd recommend watching 'Au revoir les enfants' by Louis Malle instead.

    'La religion juive insiste sur le respect, la chrétienne sur L'Amour. Or, je m'interroge: le respect n'est-il pas plus fondamental que L'Amour? Et plus réalisable aussi...Cependant L'Amour peut-il être un devoir? Peut-on commander à son coeur? Je peux respecter ceux qui je n'aime pas ou ceux qui m'indiffèrent. Mais les aimer? D'ailleurs, ai-je autant besoin de les aimer si je les respecte? C'est difficile, L'Amour, on ne peut ni le provoquer, ni le contrôler, ni le contraindre à durer. Alors que le respect..'

    Review under construction

  • Mostafa

    نمره 3.5
    جنگ نمی تواند مقدمه و زمینه ساز صلح باشد


    داستان زندگی یک پسر هفت ساله یهودی در بلژیک در سال ۱۹۴۲ که خانواده اش او را برای در امان گذاشتن از گشتاپو به یک خانواده و سپس به یک پدر روحانی می سپارند..... این کودک تحت تاثیر عقاید پدر روحانی از ادیان می آموزد و یاد می گیرد که چگونه به انسان و جهان عشق بورزد.... یاد می گیرد که سعادت و خوشبختی و تحقق نهایی صلح در رواداری و احترام به سایر ادیان است نه در جنگ..... یاد می گیرد که جنگ و تعارض از بین برنده فرهنگ و تمدن و هر آن چیزی است ، که قبلا بشر برای آن قربانی داده است .

    متن کتاب
    آدم های مومن هم می توانند شر مطلق باشند و این هیچ ربطی به خدای متعال نداره. خدا انسان ها رو آزاد آفریده و ما می توانیم هر کاری در حوزه اختیاراتمان انجام دهیم و کارهای ما منسوب به خدا نیست . خدا را قاطی اعمال بشر نکن
    ما خودمان مسئول اعمالمان هستیم نه خدا

  • Théo d'Or

    "Avec passion, j'ai appris la religion de mes pères et je l'ai transmise à mes enfants. Mais Dieu ne vint pas au rendez-vous" .

    L'enfant de Noé " offre une lecture du passé - la guerre, la persécution des juifs - mais pour éclairer le présent, où injustice, violence et intolérance continuent leur sinistre carnage. Il montre aussi comment nous devons tous quelque chose à la pensée juive - la notion de respect, même si nous ne sommes pas juifs. Le Père Pons dans " L'enfant de Noé " découvre que le respect est, sinon plus essentiel, du moins plus praticable que l'amour chrétien.

    " Jamais, de toute mon existence de juif pieux puis de juif indifférent, je n'ai retrouvé le Dieu que j'avais senti lors de mon enfance dans cette petite église de campagne, entre le vitraux magiques, les anges porteurs de guirlandes et les ronronnements de l'orgue, ce Dieu bienveillant qui flottait au-dessus des bouquets de lys, des flammes douces, des odeurs de bois ciré en contemplant les enfants cachés et les villageois complices. "

  • Maria Roxana

    ”Să-ți iubești vrăjmașul, așa cum propune Iisus, și să întinzi și celălalt obraz mi se par niște lucruri admirabile, dar greu de pus în aplicare (..)
    E adevărat că eu nu sunt demn de Hristos. Întreaga mea viață nu îmi va fi de ajuns ca să îl imit...Cu toate astea, poate fi iubirea o datorie? Putem oare comanda inimii? Nu cred. Potrivit marilor rabini, respectul este superior iubirii. El este o obligație permanentă. Asta mi se pare cu putință. Îi pot respecta pe cei pe care nu-i iubesc sau care îmi sunt indiferenți. Dar să-i iubesc? De altfel, am oare atâta nevoie să-i iubesc dacă-i respect? Iubirea e un lucru greu, n-o putem nici provoca, nici controla, nici sili să dureze..Pe când respectul..”

  • Rumi

    As Robert Louis Stevenson once said, "But of works of art little can be said."
    True, the book is small, but it's not often that I read something without putting it down.

    This one is brilliant, very easy-going and extremely emotional. It shows very complicated matters through the eyes of an innocent and impressionable child. Its simplicity is touching. Why is it so easy to talk about the concept of people loving and respecting one another rather then fighting wars over somebody else's values, in the face of religion, and so hard to actually defy our prejudice?

    Once again I come to a thought that has been following me closely in the past few months. Much too often people do something just because they're supposed to. They've somehow accumulated that it was so and they refuse to give it any thought. And it's free will we people deify! We believe that freedom of choice is a person's greatest right. But isn't this belief mere hypocrisy given the fact that we don't use our free will!

  • John Hatley

    This is one of those books that I shall never forget. It is a beautiful story, beautifully written.

  • Adelina Traicu

    Se termină și pasiunea mea, începută acum aproximativ 4 ani, pentru Schmitt.
    O carte publicată inițial în 2004, reeditată de Humanitas în 2018 ca pe o nouă ,,apariție-minune".
    Un microroman sec, de 150 de pagini care, în fond, nu sunt nici 70(scrisul ocupă 2/3 din pagină). Stilul e grăbit, prelegeri filosofice puse în mintea unor personaje care nu se conturează până la final și care par hiperficționalizate, deși totul se petrece în timpul ocupației naziste din Belgia.
    Unele idei sunt foarte bune, de altfel, trimiterea la Noe, sinagoga din manastirea catolica etc.

  • Carina Carvalho

    Ler este livro na época da Páscoa deu me um gosto especial.
    Tem tanta história, tanto sentimento, tanta emoção concentrada em 111 páginas que não nos deixa indiferentes.
    A simplicidade de uma criança de 6 anos a viver o Holocausto e a tentar analisar o Cristianismo e o Judaísmo é desarmante.
    No decorrer da historia vamos nos questionando e pensando em quão simples será vivermos todos em paz com respeito.
    Mais um livro de este autor que adorei e vou certamente tentar ler os que me faltam

    "Pergunto-me se nós, os cristãos, não passaremos de judeus sentimentais..."

  • Svetla Angelova

    Шмит е моето откритие за 2013 година. Пиша това, защото имам да прочета още книги от него. Ако може, не искам и да свършват! Поредната книга, от която почерпих много - било то вяра, било то уважение, любов и надежда. Благодаря ти, Шмит! Зарадва ме отново!

  • Dessy Pap

    Обичам книги за ВСВ, за Хитлер, нацистите и тегобите на евреите. Тази е най-хубавата!

  • Maria Carmo

    This is an Author I especially love. His books (especially these, that form part of the circle of the invisible) are tender without ever being sentimental, they convey deep messages about human nature and this one especially touched me with its humane story. Lovely, well written and with an inspiring end. I would recommend it to everyone, big and small. A future classic for sure!

    Maria Carmo,

    Lisbon 14th. April 2014.

  • Meera

    Une découverte ! c'est sûre que je ne m'arrêterait pas là avec cet auteur. Sa plume est fluide j'ai beaucoup aimé :D

  • Ana

    Uma história bela e enternecedora, contada pela voz de uma criança sobre o judaísmo, e em ligação, sobre o holocausto.

  • Thảo Điền

    Con của Noé - Những đứa con bị nguyền rủa bởi chiến tranh và tôn giáo

    https://thuvienthaodien.wordpress.com...

    Mình chỉ mới rước em nó về hôm qua từ giá sách của bé em thôi, và hôm nay mình đã xử lý xong vì cuốn sách cũng tương đối ngắn và dễ đọc. Nội dung cuốn sách khá đơn giản, hành trình vượt qua được thảm họa diệt chủng người Do Thái của Đức Quốc xã của một cậu bé chỉ vừa 7 tuổi với sự giúp đỡ của vị cha đạo đầy lòng trắc ẩn. Chủ đề này mình cũng đã xem khá nhiều phim như "Schindler's List" hay "Life is Beautiful", cuốn sách này là một mảnh ghép trong cuộc diệt chủng đáng sợ đó.

    Có lẻ vì mình đã hết nước mắt cho bộ phim " Life is Beautiful", một bộ phim mà vừa làm cho người ta cười không thành tiếng, thì sau đó đã làm cho họ chảy hết nước mắt. Cho nên giờ tớ đọc tác phẩm này, cũng có những tiếng cười đó, cũng có những nốt lặng đó, nhưng chưa thật sự chạm vào trái tim tớ. Tác giả đã cố gắng miêu tả chiến tranh dưới góc nhìn trẻ thơ để cuộc diệt chủng này trở nên ít kinh sợ và rùng rợn hơn.

    Điểm cộng rất lớn cho cuốn sách là về tác giả đã giúp người đọc hiểu rõ khá nhiều về sự tương đồng lẫn khác biệt của Công Giáo và Do Thái Giáo. Và tác giả cũng có khá nhiều quan điểm cởi mở về tôn giáo, chứ không chăm chăm bênh vực một tôn giáo của mình và vùi dập tôn giáo còn lại như đa số những người theo đạo mà mình biết.

    P/s: sau một hồi tìm hiểu, thì ra Noe là ông Noah, mình quen với cái tên này hơn. Còn Noe là bên tiếng Pháp thì phải, mình cứ đọc nhầm là Noel :))

    ------
    Con Của Noé - Éric-Emmanual Schmitt (2004)
    Sài Gòn, 17/12/2018 ; ®Pháp
    Đánh giá: 8/10 điểm

  • Dolceluna ♡

    Un bambino ebreo, Joseph, affidato alle cure di un prete, Padre Pons, affinchè sia sottratto al rischio della deportazione, nel Belgio del 1945.
    Una storia semplice, un tema importante, una scrittura delicata, quella di Eric-Emmanuel Schmitt, del quale questo probabilmente non è (ancora?) uno dei titoli più celebri, ma che meriterebbe allo stesso modo di essere scoperto e letto.
    Considerata la trama era impossibile che la memoria non mi andasse al famoso "Au revoir les enfants" ("Arrivederci ragazzi"), capolavoro del 1987 del regisa francese Louis Malle, premiato con il Leone d'oro alla 44ª Mostra internazionale d'arte cinematografica di Venezia: uno dei film della mia vita.
    Eppure qui c'è qualcosa in più, c'è il valore aggiunto dell'amicizia tra i due protagonisti, il giovane e il vecchio, l'ebreo e il cristiano, che, tra curiosità e affetto, sembrano quasi fondersi l'uno nell'altro: "Tu, Joseph, farai finta di essere cristiano e io farò finta di essere ebreo. Sarà il nostro segreto".
    Un libro da leggere, perchè "Chi sava una sola vita salva il mondo intero".

  • Nectar Terzian

    Θυμήθηκα πόσο αγαπώ τον Σμιτ. Ένα θαυμάσιο βιβλίο του ακόμα. Το θέμα, ο τρόπος που το προσεγγίζει, η γραφή. Το ταλέντο του είναι να συγκινεί χωρίς να γίνεται μελό. Να σε ταξιδεύει χωρίς να σε κουράζει με περιγραφές. Εξαιρετική και η μετάφραση και η επιμέλεια και, φυσικά, το εξώφυλλο. Πολλά συγχαρητήρια σε όλους τους συντελεστές.

  • Iryna Khomchuk

    Це зовсім невеличка книга за обсягом і величезна — за змістом. А ще більша — за емоціями, які викликала в мене ця повість.

    Головна її тема — Голокост. Головний герой — шестирічний хлопчик, який змушений жити в притулку отця Понса, де "зовсім немає євреїв. А які вони, ті євреї? Кажуть, що у них довгі носи й банькаті очі. Ха-ха-ха". Малі мусять ховатися настільки старанно, що навіть один одному не зізнаються, хто вони насправді, прискіпливо вивчаючи катехізиз і ходячи до церкви. Приховують це сакраментальне знання й мешканці невеличкого селища, де розташований притулок. Допомагають, хто чим може, бо це ж "християнські діти, а не євреї". Ба навіть німецький офіцер, який якось зненацька був увірвався у душ, де милися "неєврейські хлопчики" (їх спеціально для цієї процедури нібито випадково відділяли від інших "неєврейських хлопчиків"), зробив вигляд, що нічого "єврейського" не помітив.

    Однак не всі були такими дбайливими, звісно, інакше явища під назвою Голокост (як і багатьох інших, котрі не змогла б вчинити одна особа без підтримки тисяч інших) не трапилося б. Утім, розкрию інтригу: зрештою все складеться добре. Якщо так можна назв��ти те, що довелося пережити сотням тисяч. І те, що не вдалося пережити...

    Оповідь ведеться від імені хлопчика, тому текст простий, однак сенс — дуже складний. Особливо гостро мене зачепило питання любові до батьків. Чим вона обумовлена? Чи можна її втратити? Чи можна когось полюбити більше, ніж найрідніших у світі людей? Занурення у надскладну дитячу психологію нібито дає шанс це зрозуміти, однак...

  • Roberta

    Ho pescato questo libro dalla sezione "narrativa per ragazzi" della biblioteca. Ogni tanto mi chiedo chi decida queste classificazioni.
    E' la storia di Joseph, bambino belga ed ebreo di sette anni, durante la seconda guerra mondiale. I nazisti arrivano nella sua città, la madre lo lascia da persone fidate, che sono a loro volta costrette a "passarlo" a un prete che gestisce un collegio in campagna.
    Volendo possiamo leggere la storia come un piccolo romanzo di formazione, in cui l'amicizia tra i due personaggi sfoggia in una strana teologia, con l'ebreo affascinato dalla teatralità dei riti cristiani e il cristiano che si sente in dovere di imparare l'ebraismo per farlo sopravvivere nel caso Hitler ne uscisse vincitore.

    Per coincidenza sto leggendo anche The Book Thief, di Markus Zusack. Per molti è un capolavoro, io sto facendo davvero fatica a finirlo. Entrambe le storie sono ambientate sotto il nazismo, entrambe le storie vedono come protagonista un/una bambino/a. Quindi mi chiedo: com'è possibile che Schmitt riesca ad esprimere in 124 pagine quello che Zusack non riesce a spiegare in 500?

  • Maria Carmo

    I read the French original some time ago, but it was a real pleasure to read it now again, in this marvelous Portuguese edition, so well translated that it is even inspiring. Touching, involving the reader from the first moment, this is a wonderful page of Humanity based on a true story.

    Maria Carmo,

    Lisbon, 14 February 2018.

  • Minh Hiền

    Con của Noé – Eric – Emmanuel Schmitt
    Một tác phẩm mỏng, ngắn về chiến tranh, cụ thể hơn là về thời kì được coi là ác mộng khi Hitler tiêu diệt toàn bộ người Do Thái, những gia đình người Do Thái phải chạy trốn, đem con của họ đi gửi, vô số gia đình thất lạc nhau và phần lớn là không thể đoàn tụ.
    Về cảm nhận thì mình thấy tác giả làm rất tốt ở nửa đầu cuốn sách khi gây được ấn tượng, đem được lại cực nhiều cảm xúc cho người đọc. Sử dụng giọng văn con nít, người đọc sẽ bắt gặp những câu hỏi ngây thơ đến đau lòng của cậu bé Joseph, đồng thời cũng hồn nhiên vì cậu chưa biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh mình, và chính sự non nớt ngờ nghệch ấy đã tạo ra những câu văn cực kì hài hước và thật sự mình đã bật cười thành tiếng trước những đoạn văn ấy. Tuy ngây ngô là vậy nhưng tác giả không hề quên đi việc thể hiện bản chất của Joseph – một cậu bé mang dòng máu Do Thái thông minh khi cậu đưa ra những câu hỏi về tôn giáo của mình, những lập luận để phanh phui sự thật cũng như những cao kiến trong những lúc cả làng trẻ đang có nguy cơ bị lính Quốc Xã phát hiện. Ngoài ra mối liên hệ giữa các nhân vật cũng nói lên tình người, sự hi sinh, dám làm những việc nguy hiểm để cứu lấy đồng loại của mình, không phân biệt tôn giáo, dòng máu hay xuất thân.
    Đáng tiếc là nửa sau của sách mình cảm giác tác giả viết vội quá. Sự việc then chốt để giải phóng toàn bộ chuyện thì lại diễn biến quá nhanh, cũng như những câu hỏi về tôn giáo có phần hơi khó hiểu (cái này có thể là do mình không hiểu). Kết thúc của sách cũng không ăn nhập gì với mở đầu sách cả.
    Mình vẫn khuyên mọi người nên đọc vì nó cũng không quá dở để bỏ qua tuy nhiên hãy đọc trong tâm thế đừng kì vọng quá.

  • Anne Wang

    Cuốn sách này tưởng là sách thiếu nhi nhưng không dành cho lứa tuổi thiếu nhi lắm mà dành cho thiếu niên vì những bài học lịch sử trong sách các bạn thiếu niên nên đọc.

    Cuốn sách này dễ đọc, sách cũng không dày, đọc khoảng một ngày là xong. Đọc cuốn này này cùng nhiều cuốn sách khác, mình vẫn giữ luôn quan điểm, chiến tranh dù chính nghĩa hay phi nghĩa đều không có lợi cho người dân, đều là tàn ác.

  • Yves Gounin

    Eric-Emmanuel Schmitt a écrit de très belles pièces de théâtre.
    Puis la célébrité lui est venue hélas, en écrivant de mauvais romans.

    Pourtant ses débuts étaient prometteurs : "L’Évangile selon Pilate" et "La Part de l'Autre" étaient de puissantes constructions romanesques basées sur des idées audacieuses : relater la Passion du Christ par les yeux de Pilate, imaginer un monde où Hitler n'aurait pas échoué à l'examen d'entrée à l’École des beaux-Arts de Vienne en 1908.

    Las ! EES a voulu élargir son lectorat en réduisant la taille de ses livres. Désormais, comme Amélie Nothomb (et chez le même éditeur), ses livres sont publiés en gros caractères et dépassent péniblement les 100 pages.
    Pour élargir son lectorat, il a choisi des sujets susceptibles de recueillir son assentiment larmoyant.
    Puisque la mort d'un enfant vous révolte, vous avez adoré "Oscar et la dame en rose". Puisque l'intolérance religieuse vous révolte, vous avez plébiscité "Monsieur Ibrahim et les fleurs du Coran". Puisque la Shoah constitue à vos yeux le pire crime du XXème siècle, vous n'avez pas pu ne pas aimer "L'enfant de Noé".

    En 120 pages, tout y passe : la rafle, la fuite à vélo, la pharmacienne si laide mais au fond si bonne, le bon père Pons (il fallait oser), Juste parmi les Justes, le gentil Allemand qui ferme les yeux, le méchant Allemand qui se laisse berner, l'épuration et son lot de liquidations sommaires (car EES ne sombre pas dans le manichéisme !), les parents retrouvés, aujourd'hui enfin le conflit israélo-palestinien (car ce roman historique doit avoir une résonance contemporaine !)
    On sort de cette (courte) lecture écrasé devant l'avalanche de bons sentiments qu'elle suscite - et vaguement honteux d'en écrire ici tout le mal qu'on en pense !

  • Anna [Floanne]

    Quella del piccolo bimbo ebreo Joseph, adottato e nascosto dal cattolico Padre Pons insieme ad altri per farli sfuggire alla deportazione nazista, è una bella storia, scritta in modo scorrevole, ma nel mio caso, onestamente, mi sembra lasci un po' il tempo che trova. Di libri sull'olocausto ne sono stati scritti molti e molti ne ho letti, di più toccanti, di più cruenti, di più indelebili. Se l'idea di fondo dell'amicizia e del dialogo tra le due grandi religioni monoteiste- Cristianesimo ed Ebraismo - poteva essere valida, se come romanzo di formazione è sicuramente apprezzabile, nella forma troppo semplicistica di racconto (quasi per bambini) questo libro si perde. Alla prosa di Schmitt mi sembra manchi proprio l'incisività. In due aggettivi, carino ma forse un po' troppo commerciale.

  • Mèo lười

    Với mình, cuốn này không thực sự hay ho lắm. Hoặc giả, mình đọc nhanh quá, không ngừng nghỉ đúng chặng, không đọc vang lên mấy cái suy nghĩ rất chi là trẻ con của Joseph.

    Cuốn sách viết về thế chiến II, về người Do Thái, về hằng hà sa số những điều ai-cũng-từng-biết, nhưng dưới một góc nhìn nhẹ nhàng hơn. Không có cao trào, phù hợp đọc vào những ngày SG nắng to, tim đỡ phải run lên bần bật. Không hẳn vì được kể dưới giọng một nhóc tì yếu đuối mà cuốn sách này nhẹ nhàng, mình đoán là Éric-Emmanuel Schmitt cũng không dám lồng nhiều thứ vào, để nó dưới dạng truyện vừa cho phù hợp với thiếu nhi ~~ Thành thử ra, truyện có yếu tố tôn giáo nhưng nhẹ nhàng ~~

    Thu lượm hay ho nhất là người Do Thái thì được cắt bao quy đầu từ nhỏ...

  • Corinna

    Ancora mi sorprendo di come Schmitt in poco più di 100 pagine riesca a racchiudere così tanto..

  • Cybeline

    Ce roman d’Eric-Emmanuel Shmitt, bien qu’il traite d’un sujet sensible et profondément triste redonne foie en l’Humanité.

    Dans son roman, l’auteur nous compte l’histoire d’un petit garçon juif (Joseph) qui fait la belle rencontre du père Pons durant la période de l’Occupation.

    La Résistance a sauvé des milliers de vie, l’entraide et la bienveillance de certains Hommes et de certaines Femmes a été une bulle d’oxygène dans cette période étouffante de l’histoire.

    A travers son (court) récit, l’auteur nous rappelle qu’il n’y a pas de petites actions et que l’entraide et la tolérance sont les clés du savoir vivre ensemble.

  • Jess

    this was a great short story of 10yo Joseph retelling his life at seven when his parents left him to spair his life during the nazis raid on Jews.

    despite the books size of only 135 pages (really short!) it created a almost lifelike scene.

    unfortunatly i found it to be a bit too short and some of the information was skimmed over and could have been dragged out.

    never the less, i suggest that you read this book. its quite amazing for such a small novel.